Sau đó, khi thông tin vị tỉ phú Qatar là ông Sheikh Jassim hỏi mua MU đã khiến họ điên lên vì sung sướng. Nhưng rồi những ngày tiếp theo lại chuyển sang lo lắng khi mãi mà cuộc giao dịch này không có tiến triển. Và rồi cuối cùng là rơi hẳn xuống vực sâu thất vọng khi nhiều thông tin mới đây đã tiết lộ khả năng nhà Glazer sẽ không chịu bán đi toàn bộ quyền sở hữu của Manchester United.
Lần đầu tiên chúng ta gặp phải một tình huống mà vụ mua bán cứ tậm tịt, trong khi mùa giải mới thì cận kề như thế này. Đến mức mà cựu tiền đạo Louis Saha đã lên mặt báo và chỉ trích thẳng thắn. Đầu tiên anh nghi ngờ về tính minh bạch và ngay thẳng của chủ sở hữu câu lạc bộ. Tại sao lại tốn nhiều thời gian đến như vậy cho một màn đổi chủ trước ngày mùa giải mới?
Đây rõ ràng đã vi phạm vào các nguyên tắc kinh doanh cơ bản của một doanh nghiệp bóng đá. Bản thân Saha cũng nói lên sự đau lòng của bản thân anh khi chứng kiến nhà Glazer vì đồng tiền và tham vọng cá nhân mà chọn cách đối đầu với CLB như thế này, anh cũng thông cảm cho hoàn cảnh của HLV Erik ten Hag khi đối diện với cảnh đổi chủ lăng quăng như thế.
Có một điều mà chúng ta phải công nhận là suốt cả chiều dài 2 tháng vừa qua, cái mà fan MU nhận được là một sự im lặng chết chóc đến từ phía nhà Glazer. Họ không nói điều gì, còn ông Richard Arnold, người được lựa chọn thay Ed Woodward ở vị trí giám đốc điều hành của MU cũng không hề xuất hiện trên truyền thông. Phải nói một điều gì đó, ít nhất thì cũng phải lên tiếng chứ?
Nhưng không, nhà Glazer cứ im lặng, và khiến cho mọi thứ cứ ngột ngạt, mông lung, và rất nhiều câu hỏi bị bỏ ngỏ. MU cứ oán trách rằng từ sau khi Ferguson ra đi thì không còn ổn định nữa. Nhưng cứ nhìn cách giới chủ đối xử với người hâm mộ, ban huấn luyện và các cầu thủ theo cái cách che mắt này (dù họ có quyền biết được điều gì ở thượng tầng để lo cho tương lai), thì ta có thể hiểu vì sao 10 năm qua MU lại có thể “buồn” đến như thế.
Câu chuyện về cách nhà Glazer đối xử với Manchester United khiến người viết nhớ lại một câu văn ngày trước của một chàng trai: “Đó là lúc tôi nhận ra nàng không hề yêu tôi. Nàng chỉ như một gã trọc phú mà với những vật vô tri trong lãnh địa của hắn, dù đó có là một hòn sỏi vô dụng thì vẫn khư khư giữ lấy. Và tôi là hòn sỏi đó”.
Manchester United đương nhiên không phải hòn sỏi vô dụng vì số tiền mà họ mang lại, vì giá trị thương hiệu toàn cầu của Quỷ đỏ. Nhưng nhà Glazer lại đang tung hứng trái tim của những người yêu Manchester United như thể đó là hòn sỏi vô dụng nhất quả đất.
Nếu vậy, một mình Erik ten Hag chắc chắn sẽ không đủ!
Nếu vậy, hẳn nhà Glazer đã đánh hơi được điều gì đó… rất nhiều tiền từ hòn sỏi đó mà thôi.