Có cần cảnh báo Xavi, rằng Ole Gunnar Solskjaer cũng từng có bước khởi đầu hết sức ấn tượng, trước khi phải cúi đầu ra đi ở M.U?
Điểm chung không chỉ là sự gắn bó với đội bóng cũ. Xavi còn giống Solskjaer ở chỗ họ coi như chưa hề xuất hiện trong làng bóng đỉnh cao, dù đã cầm quân trước đó. Molde của Solskjaer chỉ là một xó xỉnh khiêm nhường, ít ai quan tâm trong làng bóng châu Âu. Al Sadd của Xavi càng chán. Bóng đá Ả Rập chỉ có tiền, chứ không có điều gì hay ho.
Họ có hiểu đội bóng cũ của mình? Với Solskjaer, khó nói điều gì. Hiểu biết về bóng đá nói chung của Solskjaer là một dấu hỏi to đùng. M.U có gì quan trọng, xét về chuyên môn, đáng để những ai quan tâm phải hiểu hay không, thì đấy cũng là một dấu hỏi lớn. Xavi khác hẳn ở chỗ: ông ta là nhân vật trung tâm trong toàn bộ hệ thống đấu pháp của Barcelona. Ông ta gắn bó với Barcelona từ bé. Và Barcelona là một trong vài đội hiếm hoi trong bóng đá có đặc điểm, triết lý rất riêng, để người ta phải hiểu mới gắn bó được.
Hiểu một đội bóng thì cũng chưa chắc hiểu về bóng đá. Nhưng cần hiểu về bóng đá để hiểu rõ một đội bóng. Đây là chỗ mấu chốt dẫn đến khác biệt: Pep Guardiola thành công vang dội khi dẫn dắt CLB cũ Barcelona trong khi Andrea Pirlo, Ole Gunnar Solskjaer, và phần nào là Gennaro Gattuso, Frank Lampard thất bại khi dẫn dắt đội bóng cũ Juventus, M.U, Milan, Chelsea.
Khi Solskjaer vào sân từ ghế dự bị, ghi 4 bàn, rồi lại ngồi ghế dự bị ngay trận kế tiếp, thì điều đó nói lên rằng Solskjaer trước tiên chỉ đáng ngồi ghế dự bị, trong mọi hoàn cảnh. Có thể ông ta ghi bàn chỉ vì may mắn ngẫu nhiên – kể cả bàn thắng lịch sử trong trận chung kết Champions League. HLV Alex Ferguson thà chọn cầu thủ hiểu rõ vì sao mình không ghi bàn, hơn là chọn cầu thủ không hiểu vì sao mình ghi 4 bàn. Xét theo lẽ thường, không ai ghi bàn như Solskjaer mà lại thường xuyên phải ngồi dự bị. Thời Solskjaer, cặp tiền đạo chính của M.U là Andy Cole – Dwight Yorke. Họ rất tầm thường, xét về đẳng cấp cá nhân. Nhưng họ hơn người ở sự ăn ý. Ngoài chuyện hiểu nhau, còn phải am hiểu các nguyên lý bóng đá, thì mới ăn ý với nhau được.
Còn ai ăn ý hơn Xavi, với các cầu thủ xung quanh, trong đội hình Barcelona ngày xưa? Xavi nổi tiếng nhất thế giới về khả năng chuyền bóng, trước tiên vì ông chuyền bằng suy nghĩ trong đầu. Việc còn lại của bàn chân chỉ là hệ quả. Khác biệt này nói lên vấn đề tổng quát. Với Xavi, Barcelona có quyền hy vọng. Huấn luyện bóng đá là việc làm bằng đầu óc, chứ không phải bằng bàn chân.