MU có nhiều vấn đề, nhưng vấn đề lớn nhất, dễ thấy nhất chính là phong độ tệ hại của các tiền đạo. Rasmus Hojlund đã có được bàn thắng đầu tiên ở Premier League, nhưng điều đó không thay đổi được gì nhiều cả phong độ của cá nhân anh lẫn của hàng công Quỷ đỏ.
Tính cả trận thua Nottingham Forest, MU chỉ ghi được có 3 bàn thắng trong 6 trận gần đây nhất, trong đó có tới 4 trận họ không thể ghi được bàn thắng nào. Ở Premier League, đội bóng của Ten Hag mới chỉ ghi được 22 bàn sau 20 trận, thành tích tệ thứ ba giải đấu, kém cả đội bóng mới thăng hạng Luton.
Về mặt cá nhân, không có tiền đạo nào của MU thể hiện được sự ổn định thực sự. Alejandro Garnacho, người vừa được bầu chọn Cầu thủ xuất sắc nhất tháng 12, là người hiệu quả nhất trước khung thành. Tuy nhiên, cầu thủ trẻ người Argentina vẫn tỏ ra có nhiều thiếu sót trong lối chơi, nhất là ở khả năng ra quyết định trong những tình huống then chốt.
Cũng như Hojlund, Marcus Rashford vừa giải được cơn khát bàn thắng với pha lập công vào lưới Nottingham, nhưng nhìn chung phong độ của tiền đạo người Anh vẫn chưa được cải thiện là bao. Tất nhiên là còn rất lâu anh mới lấy lại được phong độ như ở giai đoạn đỉnh cao mùa trước.
Bên cánh phải, MU đang sở hữu hai ngôi sao trẻ người Nam Mỹ là Antony và Pellistri. Tuy được kỳ vọng nhiều, cả hai tới nay vẫn chưa thể hiện được như mong muốn. Antony thiếu hiệu quả một cách đau đớn, trong khi Pellistri không thể thổi bùng lên ngọn lửa nào trong những lần được trao cơ hội.
Trong bối cảnh đó, sự trở lại của Amad Diallo bỗng nhiên nhận được nhiều sự chú ý hơn bình thường. Cầu thủ người Bờ Biển Ngà thậm chí còn được xem là niềm hi vọng giải cứu hàng công của MU khỏi tình trạng tậm tịt từ đầu mùa. Đặt lên vai Diallo một kỳ vọng lớn như vậy rõ ràng là không công bằng với anh. Nhưng cũng không phải là không có cơ sở.
Chính HLV Ten Hag cũng dành những lời có cánh cho Diallo. “Cậu ấy là mẫu cầu thủ an toàn khi có bóng,” vị HLV người Hà Lan nói. “Cậu ấy có thể tạo ra những hành động quyết định, những đường chuyền cuối cùng, và ghi bàn nữa. Nên tôi nghĩ là cậu ấy đang sở hữu một số vũ khí nhất định. Đó luôn là thứ mà anh trông chờ từ các cầu thủ tấn công.”
So với Antony và Pellistri, những cầu thủ cũng chơi ở cánh phải, Diallo có nhiều khác biệt về phong cách. Nói rằng anh là sự pha trộn giữa Antony và Pellistri cũng không sai, khi mà cầu thủ người Bờ Biển Ngà có khả năng một-một của Antony lẫn tính trực diện của Pellistri. Anh ổn định hơn Pellistri ở những tình huống cần qua người, và hiệu quả hơn Antony trong những pha xử lý quyết định.
Quan trọng không kém là Diallo có xu hướng di chuyển vào hành lang trong, do vậy sẽ mở ra không gian để các hậu vệ phải của MU có thể dâng cao chồng biên, mở ra một chiều hướng mới cho những pha tấn công của đội. Anh cũng giữ bóng và kết nối tốt hơn với các vệ tinh xung quanh, và điều này sẽ rất quan trọng nếu MU muốn tạo ra một kết cấu ổn định và có khả năng chống phản công tốt trong những pha lên bóng của mình.
Tất nhiên là mọi nhận định vẫn chỉ là lý thuyết. Sau tất cả thì Diallo vẫn chưa thể hiện được gì nhiều trong màu áo MU, cũng như ở một môi trường khắc nghiệt như Premier League. Và cũng đừng quên vấn đề của hàng công MU không chỉ là phong độ của các cá nhân, mà còn là sự thiếu hiệu quả của cả hệ thống. Một mình Diallo làm sao giải quyết được cả vấn đề lớn như thế.
Nhưng điều đó không thể ngăn được các CĐV của MU hi vọng. Họ bây giờ có khác gì một người đã lênh đênh trên biển quá lâu đâu, cứ bám víu được vào cái gì là bám víu thôi.