Man City có Erling Haaland và Liverpool có Darwin Nunez. Trong khi đó, Man United lại đang chật vật để chiêu mộ Marko Arnautovic. Nếu thành công, MU sẽ có cặp tiền đạo với độ tuổi tổng cộng là 70 khi anh ra sân cùng Cristiano Ronaldo.
Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều chỗ cho sự lạc quan ở Man United. Đó chính là vấn đề. Nhiều người đã gọi nó là hiệu ứng Ed Woodward. Không ai thấy điều tồi tệ nhất đang xảy ra.
Họ nghĩ rằng Man United vẫn là một thương hiệu lớn. Rằng họ sẽ luôn là người dẫn đầu thị trường bởi vì tất cả những gì họ biết chỉ là thị trường và kinh doanh. Tuy nhiên, ngày càng nhiều người, ngay cả các đối tác thương mại đáng tin cậy của họ, cũng nhìn thấy điều này.
Nhà tài trợ áo đấu TeamViewer đã đưa ra thông báo rằng họ sẽ không gia hạn hợp đồng khi hết hạn vào năm 2026, chỉ 18 tháng sau khi ký hợp đồng.
Các cầu thủ và người đại diện của họ không còn đáp lại những lời kêu gọi của Man United nữa. Tuy nhiên, mặc dù nhiều năm thành tích kém, không ai ở MU thấy điều này sẽ xảy ra.
Woodward luôn tin rằng Man United tạo ra những bản hợp đồng lớn nhất trong bóng đá Anh và không bao giờ tưởng tượng một ngày mà điều này sẽ không còn xảy ra. Man United không phải kinh doanh theo kết quả trên sân, họ chỉ đơn giản là kinh doanh và rất giỏi kiếm tiền. Và Woodward nghĩ rằng như vậy sẽ là đủ.
Tuy nhiên, khi Haaland được rao bán, Man United không đủ trình để đua với các ông lớn. Họ từ bỏ Nunez vì một khi được Liverpool quan tâm, họ biết mình không thể cạnh tranh được. Với Luis Diaz cũng vậy.
Và đây không phải là vấn đề tiền bạc bởi vì Man United sẵn sàng trả rất nhiều tiền. Đó là về vị thế của họ. MU đang đứng ở đâu, tương lai sẽ ra sao?
Paul Pogba gia nhập Man United khi họ thi đấu tại Europa League vì khi đó ai cũng coi đó chỉ là bước lùi tạm thời của Quỷ đỏ. Bây giờ ai cũng biết điều đó là sai. Man United vẫn là một câu lạc bộ ở Europa League, top 6 chứ không phải top 4.
Khi mùa giải này bắt đầu bằng trận thua 1-2 trước Brighton, Man United vẫn ở ngoại vi của giới thượng lưu. Họ không có gì thay đổi so với hình ảnh thảm hại ở mùa trước.
Tân HLV Erik ten Hag biết rõ Arnautovic và đánh giá rất cao anh ta. Nhưng cầu thủ cuối cùng mà Man United ký hợp đồng từng chinh chiến tại Super League Trung Quốc là Odion Ighalo. Và đó được cho là một thương vụ ngớ ngẩn.
Man United không còn có được những cầu thủ giỏi nhất nữa và những tên tuổi lớn mà họ có thể đưa về cũng không còn ở thời kỳ đỉnh cao.
Ronaldo, Edinson Cavani, Zlatan Ibrahimovic có thể sẽ là những tân binh tuyệt vời của một đội bóng ở MLS chứ không phải là của một ông lớn như MU, như họ vẫn nghĩ. Họ sẽ chẳng thể gia nhập Man City và Liverpool, thậm chí là Tottenham, Arsenal và Chelsea khi đã ngoài 30 tuổi.
Mới trải qua trận đấu đầu mùa nhưng có cảm giác Man United đã rơi vào hỗn loạn. Họ đã phải dùng tới chiêu cuối là mời lại các công thần Sir Alex Ferguson, David Gill để cùng với tân GĐĐH Richard Arnold tạo ra một bộ sậu điều hành mới.
Dưới thời Ferguson, MU có thể không phải năm nào cũng vô địch. Nhưng họ không bao giờ sa sút như hiện tại, không bao giờ thỏa hiệp với quan điểm rằng đây là một câu lạc bộ lớn nhất nước Anh.
Woodward nghĩ rằng, chỉ cần là Man United, họ sẽ mãi đứng đầu. Sai. Nhưng thực tế là chẳng ai mãi trên đỉnh vinh quang nếu không chịu tiến hóa. Liverpool và Man City ngày càng mạnh mẽ vì họ liên tục làm mới mình. Chelsea cũng vậy.
Tuy nhiên, Man United đã tự mãn. Họ quá tự tin vào danh tiếng của mình. Đó là lý do tại sao bây giờ họ có rất nhiều việc phải làm để gây dựng lại tên tuổi của mình.