Phút 34 của trận HL Hà Tĩnh – Hà Nội FC chiều qua 22/7, từ trong vòng cấm địa của đội nhà, thủ môn Bùi Tấn Trường có pha phát động tấn công nhanh. Bóng vượt qua quảng đường khoảng 90m, chính xác từng centimet khi bay đến chân đồng đội. Ở sát vòng 16h50 của Hồng Lĩnh Hà Tĩnh, Văn Quyết cài người, khống chế bằng lòng chân phải để loại bỏ đối thủ.
Sự bất ngờ đã khiến 2 hậu vệ của đối phương mắc sai lầm và Quyết đã tận dụng thành công với vài cú ngoặt bóng bằng chân trái, trước khi đặt lòng vào góc xa hạ gục thủ môn Thanh Tùng. Thật hoàn hảo vì bàn thắng này được thực hiện trong 7 chạm, nếu tính cả pha chém bóng “đỉnh của chóp” của thủ môn Tấn Trường.
Nhiều người nói, Văn Quyết đã gặp may khi các cầu thủ Hà Tĩnh phàn nàn, bóng đã chạm tay tiền đạo số 10 nhưng trọng tài đã không cắt còi. Thật khó để xác định một tình huống “quá nhanh quá nguy hiểm” qua băng hình. Có thế nào đi nữa cũng phải công nhận bàn thắng này quá đẹp, nó chỉ có thể xuất hiện trong sách giáo khoa bóng đá và làng túc cầu thế giới cũng không có nhiều những “siêu phẩm” như thế.
Văn Quyết ghi bàn là chuyện như “cân đường hộp sữa”. Câu chuyện ở đây, thủ quân của Hà Nội FC lập công cho đội nhà sau 8 vòng đấu (tức 2 tháng) bị treo giò. Sự trở lại của Văn Quyết càng hoàn hảo khi anh chính là người kiến tạo để Marcos Antonio đánh đầu mở tỷ số cho đội nhà ngay ở phút thứ 4. Đương nhiên, Quyết có lý do để tiếc nuối khi Hà Nội không thể có 3 điểm. Nhưng công tâm mà nói, Hà Tĩnh đã có một trận đấu đỉnh cao và họ xứng đáng có được 1 điểm trên sân nhà.
Đến đây chắc nhiều CĐV của Hà Nội lại chặc lưỡi: Nếu có Văn Quyết trong 8 vòng đấu đã qua, có lẽ số phận đội nhà đã khác đi nhiều. Không chỉ riêng CĐV mà nó cũng là câu chuyện của HLV Bandovic, người không dưới 2 lần “khóc” khi nhớ Văn Quyết. Và đấy có lẽ là câu chuyện đầy nỗi niềm với thủ quân CLB Hà Nội. Chưa bàn đến sự ảnh hưởng trầm trọng tới đội bóng, chỉ khía cạnh cá nhân, hẳn Quyết đã rất áy náy lương tâm khi phải “ngồi chơi xơi nước” đến 2 tháng trời, mặc cho các đồng đội phải “cày ải” để duy trì ở top đầu.
Quả thật, 2 tháng vừa qua chẳng khác gì những ngày “gục tù” với Văn Quyết. Có lẽ bản thân anh đã gặm nhấm hết những day dứt khi phải làm một khán giả ngồi trên khán đài. Bây giờ mọi chuyện đã ở sau lưng. Bây giờ Văn Quyết đã trở lại. Anh đánh dấu sự “tái nhập” với V.League ấy bằng một màn trình diễn đẳng cấp. Dẫu vậy, Hà Nội cần Quyết nhiều hơn những màn trình diễn chất lượng chứ không phải những bàn thắng “kinh điển” trong chặng đua nước rút của V.League.
Văn Quyết sẽ phải sắm vai một người đàn ông đến từ ngày hôm qua. Số 10 của đội bóng thủ đô sẽ mang theo những ký ức khó phai nhưng anh phải đi xuyên qua nó để chứng minh bản ngã của một ngôi sao hàng đầu của bóng đá Việt Nam.