Thật khó hình dung cuộc đua trụ hạng mùa này lại khốc liệt đến vậy. Ba ứng viên đều thuộc diện “hổ báo” ở V.League. Hai trong số đó là những cựu vương, những đội bóng giầu thành tích nhất trong lịch sử V.League. Họ là những đội bóng từng vang bóng một thời. Dù chiến lược đầu tư đã có điều chỉnh nhưng họ vẫn được đánh giá cao nhờ bản lĩnh và truyền thống. Đội bóng còn lại dù chưa vô địch V.League nhưng trong mấy năm qua, họ luôn được xếp vào diện ứng viên vô địch.
V.League nổi tiếng là khắc nghiệt nên việc các đội bóng như Bình Dương, TP.HCM hay SHB Đà Nẵng bị đẩy vào cuộc chiến trụ hạng cũng là điều không hề bất ngờ. Thế nhưng, phải chia tay một trong những đỉnh quyền lực một thời lại khiến dư luận không khỏi sốc, đặc biệt là với những người yêu mến đội bóng đó. Thế nhưng, cuộc chiến giữa được và mất, giữa vinh quang với cay đắng không có trường hợp ngoại lệ. Bạn có thể tự hào về sự bài bản của SHB Đà Nẵng nhưng khi đội bóng này thiếu động lực thì họ sẽ phải trả giá. Bạn có thể ngưỡng mộ Bình Dương nhưng khi họ không kịp chuyển mình thì vinh quang cũ không đảm bảo thành công nơi hiện tại. Và cả TP.HCM nữa, thất bại ở mùa giải này măng đến những bài học xương máu về quản trị, định hướng phát triển chứ không chỉ là sự thắng thua.
V.League mang đến những trạng thái khác biệt đến mức đối lập. Lết quả của nó có thể là niềm vui với người này và nỗi thất vọng của người khác. Nhưng dù không mong muốn với kết cục quá khắc nghiệt, chúng ta vẫn phải đón nhận cái kết của V.League như điều không thể khác. Sẽ có độ bóng mở hội ăn mừng vào tối nay. Nhưng sẽ có những đội bóng phải nếm trải sự cay đắng cùng một tương lai bất định. Trước thời khắc phán quyết, có đội bóng nhiều cơ hội trụ hạng hơn, nhưng điều đó không đảm bảo cho chiến thắng chung cuộc. Bản thân bóng đá luôn song hành với bất ngờ và tối nay, khi tấm màn V.League chưa khép lại thì cơ hội và nguy cơ chia đều cho từng đội bóng. Muốn an toàn, bạn phải chiến để cứu lấy mình thay vì trông đợi vào điều kỳ diệu xa xôi.