Nhiều nhà chuyên môn tự hỏi, tại SEA Games sắp tới, cầu thủ nào sẽ là lá cờ đầu của U23 Việt Nam? Tất nhiên, những cầu thủ lớn tuổi như Hoàng Đức, Hùng Dũng, Tiến Linh sẽ là chỗ dựa và cảm hứng cho các đồng đội. Họ khác biệt so với phần còn lại.
Tài năng, bản lĩnh và phong độ của họ đã được khẳng định. Và cũng vì những yếu tố này mà ông Park lựa chọn họ. Tuy nhiên, chúng ta phải khẳng định, để thành công tại SEA Games thì chỉ dựa vào 3 cầu thủ trụ cột thôi là chưa đủ. Chúng ta cần nhiều hơn thế. Hay nói đúng hơn, U23 Việt Nam cần nhiều ngôi sao hơn. Cần nhiều cầu thủ đủ năng lực và bản lĩnh để chia lửa với các đàn anh.
Thực ra, với U23 Việt Nam thì SEA Games dù có tham vọng lớn là vô địch cũng chỉ là khởi đầu cho hành trình dài. Sân chơi trẻ phải là bệ phóng cho những ngôi sao mới.
Bóng đá Việt Nam đang đau đáu với câu hỏi: Sau SEA Games 31, ai sẽ là ngôi sao mới của đội tuyển? Đây là câu hỏi khó, bởi thực tế các cầu thủ vốn không có nhiều đất diễn ở V.League. Họ cần được trui rèn nhiều hơn bởi đến nay, vẫn chưa có nhiều cầu thủ thực sự quen mặt với dư luận. SEA Games và áp lực cực lớn về thành tích là cơ hội để các cầu thủ trẻ bước ra sân khấu lớn. Họ sẽ được thi đấu ở môi trường có tính cạnh tranh lớn với những đội thủ mạnh và qua đó, tìm kiếm sự trưởng thành.
Một đội tuyển, một nền bóng đá muốn duy trì thành công phải có được sự tiếp nối về lực lượng. Trong đó, sự xuất hiện của những ngôi sao mới sẽ tạo ra sức lan tỏa lớn với cộng đồng cũng như đội tuyển.
Vậy nên, việc tìm kiếm những nhân tố mới thực sự là bài toán cần lời giải của U23 Việt Nam. Cũng vì điều này mà có thể hiểu lý do ông Park kéo dài thời gian tuyển chọn lực lượng cũng như trao cơ hội cho thật nhiều cầu thủ trẻ.
Với U23 Việt Nam thì thêm thời gian, thêm cơ hội lựa chọn nhân lực là điều kiện để bóng đá Việt Nam kiếm tìm sự phát triển mới. Tất nhiên, để có thành công thì các cầu thủ phải giàu tinh thần chiến đấu, biết tận dụng cơ hội để vượt lên chính mình.