Có những thất bại không khiến ta cảm thấy cay đắng. Có những thất bại không khiến ta cảm thấy chạnh lòng. Có những thất bại không đẩy chúng ta vào thực tế khắc nghiệt, buộc chúng ta phải chấp nhận việc mình thua kém đối thủ. Đó là thất bại của U20 Việt Nam trước U20 Iran, đội bóng trẻ đến từ nền bóng đá hàng đầu châu lục. Thất bại của U20 Việt Nam đơn thuần chỉ là sự dừng lại ở một cuộc đua có thừa sự khắc nghiệt. Ở một cuộc đua mà đội đi tiếp đơn giản chỉ là may mắn hơn người dừng lại. Và quan trọng hơn, chúng ta nhìn thấy tương lai của đội tuyển, của nền bóng đá khi một lứa trẻ tài năng đã trình làng vô cùng ấn tượng.
U20 Việt Nam đã kết thúc một hành trình không quá dài nhưng đủ để chúng ta tự hào về tinh thần chiến đấu, dấu ấn chuyên môn của dàn cầu thủ trẻ. Những Văn Khang, Quốc Việt, Văn Trường… đã thực sự khiến giới mộ điệu phải nhớ, phải dành sự cảm mến. Đó là bước ngoặt lớn trong đời mỗi cầu thủ. Họ đã bước ra ánh sáng với tư cách là những niềm hy vọng của bóng đá Việt Nam. Họ bằng khát vọng lập thân và sự đầu tư bài bản từ cấp CLB đến đội tuyển sẽ trở thành một đội ngũ thiện chiến, đủ năng lực chinh phục đỉnh cao trong tương lai gần.
Bóng đá Việt Nam đang ở giai đoạn thăng hoa với thành công ở mọi cấp độ. Và điều mà các nhà quản lý quan tâm nhất lúc này chính là sự tiếp nối thành công thông qua việc tìm kiếm lực lượng hậu bị tài năng. Xa hơn nữa, bóng đá Việt Nam đã kích hoạt tầm nhìn World Cup vốn đòi hỏi có sự đột phá về chiến lược và con người. Với dàn cầu thủ trẻ tài năng, chơi thứ bóng đá kỷ luật, hiện đại, bóng đá Việt Nam có thể hướng đến mục tiêu đầy tham vọng. Tất nhiên, còn quá sớm để khẳng định điều gì đó lớn lao, nhưng bằng sự chắt chiu, kế hoạch bài bản, chúng ta tin, bóng đá Việt Nam có thể nghĩ lớn, làm lớn ngay từ thời điểm này, với những con người mới, trẻ trung, tài năng và khát vọng.