Xin chào Trương Tiến Anh. Trong cả 3 trận đầu tiên của ĐT Việt Nam dưới thời HLV Philippe Troussier, anh đều được triệu tập và trao cơ hội ra sân. Cảm xúc của anh như thế nào khi liên tục nhận được niềm tin của người thầy mới?
Xin chào độc giả của Bóng đá. Đầu tiên, tôi cảm thấy rất vui và vinh dự khi được thầy trao cơ hội ở những đợt tập trung vừa qua. Đó có thể xem là sự tin tưởng mà HLV Philippe Troussier dành cho tôi. So với lần tập trung hồi tháng 6, tôi dẫn dần hiểu được triết lý, cách chơi, nguyên tắc vận hành của thầy. Tất nhiên, việc cạnh tranh với cầu thủ khác vừa là thách thức, vừa là động lực để tôi cố gắng thể hiện như những gì mà HLV yêu cầu.
Cũng như bao đàn anh và đồng đội cùng thời khác trên ĐT Việt Nam, tôi phải cố gắng thực hiện những yêu cầu mà thầy đề ra.
Cụ thể, yêu cầu mà HLV dành cho một cầu thủ đá cánh như anh sẽ thế nào?
Khi đội cầm bóng, hai cầu thủ đá biên sẽ dâng cao, mở rộng chiều sâu và đâm vào “nách” giữa trung vệ và hậu vệ biên đối phương. Khi phòng ngự, hậu vệ biên sẽ lui về đứng ngang hàng với 3 trung vệ. Về tinh thần, HLV Philippe Troussier luôn động viên, hỗ trợ và chỉ bảo chúng tôi. Trước các trận đấu, thầy thường cùng toàn đội hô: “1, 2, 3, Việt Nam! Chúng ta phải quyết tâm cố gắng hết sức mình khi ra sân thi đấu với đối thủ”.
Có một sự cố nhỏ ở trận ra mắt ĐT Việt Nam đối với Tiến Anh, đó là anh bị ngất đi sau trận đấu. Câu chuyện ở thời điểm ấy như thế nào?
Tôi muốn chia sẻ một cách rõ ràng về câu chuyện này. Lúc đấy khi trận đấu kết thúc, tôi bị kiệt sức, tụt huyết áp và không nhận thức được điều gì cả. Lúc đấy tôi không biết gì nữa. Phải khi vào viện, sau khi truyền nước, tôi mới tỉnh táo trở lại. Lúc tôi tỉnh dậy, biết toàn đội đã bảo vệ, hỗ trợ, bản thân tôi cảm thấy xúc động.
Tôi cũng nhấn mạnh nguyên nhân không xuất phát từ vấn đề thể lực. Chỉ là vì tôi ăn hơi ít trước trận đấu. Có lẽ vì đứng trước cơ hội ra sân lần đầu tiên cho ĐT Việt Nam nên tôi có phần hồi hộp. Vậy nên lúc vào trận, vì chưa quen và hiểu ý đồ, cách di chuyển mà HLV Troussier mong muốn nên tôi đã chạy liên tục với cường độ cao ngay khi vào sân. Do đó ở phút 70, tôi bắt đầu thấy bụng đói, mất năng lượng và hoa mắt. Tôi đã cố hết sức để chơi hết hiệp. Sau cùng như đã kể, tôi bị tụt huyết áp, lịm đi. Đó cũng là bài học kinh nghiệm để tôi phải có sự chuẩn bị kỹ càng hơn trước khi thi đấu, trong đó có việc ăn uống.
Tôi tò mò là sau câu chuyện ấy, phản ứng của HLV Troussier với anh thế nào?
Ngay sau đó, HLV Troussier có gọi tôi sang phòng nói chuyện. Tôi cũng thẳng thắn chia sẻ vấn đề của mình. Thầy hỏi tôi: “Cậu có ra sân được ở trận sau không?”. Tôi đáp: “Hoàn toàn được, thưa thầy. Thể trạng của tôi đủ để ra sân trận tới”. Quả thực, sau khi rút ra bài học kể trên cộng thêm hiểu hơn về cách di chuyển nên ở trận đấu kế tiếp khi Việt Nam gặp Syria ở Nam Định, tôi đã chơi tốt hơn.
Tôi cũng sẽ cố gắng tận dụng cơ hội của mình, thực hiện tốt nhiệm vụ mà thầy giao phó. Tôi sẽ nỗ lực và cầu tiến hơn nữa. Những trận đấu vừa qua ở ĐT Việt Nam với tôi mới chỉ là ở mức tròn vai. Tôi sẽ phải cố gắng, phấn đấu hơn nữa.
Xin cảm ơn anh về cuộc trao đổi!