HLV Trần Minh Chiến được chọn, được giao trọng trách xây dựng chiến lược mới cho TP. HCM được coi là cột mốc quan trọng trong tiến trình phát triển của đội bóng. Thay vì đặt niềm tin vào các ông thầy ngoại, ban lãnh đạo đội bóng hướng đến những HLV nội. Họ cũng không tung tiền cho những bản hợp đồng “bom tấn”. Và khi chấp nhận đổi chiến lược, người ta tin các ông chủ sẽ có cái nhìn khác về mục tiêu. Nhưng rồi, HLV Trần Minh Chiến vẫn phải ra đi bởi áp lực về thành tích.
HLV Trần Minh Chiến ra đi, ông Trương Việt Hoàng đến. Nhiều người bảo ông Hoàng đã nhảy vào lửa. Có quá ít thời gian để chuẩn bị. Áp lực về thành tích quá lớn trong khi TP.HCM đang ở đỉnh cuộc khủng hoảng và điều quan trọng nhất là các cầu thủ đang rệu rã tinh thần. Ông Trương Việt Hoàng lại không thể tăng cường lực lượng và đành phải trông vào những cú hích không chắc chắn.
Không đòi hỏi và cũng chẳng thể đòi hỏi về chuyên môn, ông Hoàng bước vào cuộc chơi với tâm thế của người sẵn sàng đánh đổi. Và cuối cùng thì ai cũng biết, trong một cuộc chạy đua với tứ bề áp lực, HLV Trương Việt Hoàng không thể ngay lập tức đem lại sự lột xác về chuyên môn. Điều cay đắng nhất là thành tích không đợi ông, các ông chủ vốn đối diện với quá nhiều áp lực cũng không thể đợi ông để trao thêm cơ hội. Và quan trọng nhất, bản thân nhà cầm quân này cũng hiểu rằng, với sự hữu hạn của mình thì không thể cứu con tầu đang mất phươnh hướng.
Chọn cách thoái lui, HLV Trương Việt Hoàng chấp nhận điều bất thường thành bình thường nhất. Đón nhận thất bại, có thể buồn nhưng cuộc sống phải tiếp diễn. TP.HCM tìm một HLV khác. HLV Trương Việt Hoàng chắc chắn sẽ có cơ hội khác. Bóng đá đơn giản khi chúng ta nghĩ những điều phức tạp theo con con mắt tích cực. Dù thế nào thì mai vẫn là ngày mới và trái bóng phải quay theo những nhịp sống động nhất và mỗi thành viên trong đó phải thích ứng một cách tích cực nhất.T