Cuối tháng 12/2018, Barca mượn Jeison Murillo từ Valencia để thay thế Samuel Umtiti đang chấn thương. Bản hợp đồng này có thời hạn nửa mùa giải với điều khoản mua đứt trị giá 25 triệu euro. Nhưng cuối cùng, Murillo chỉ được ra sân có 4 trận (292 phút) ở La Liga và Cúp Nhà Vua và cuối mùa, Barca cũng quyết định không kích hoạt điều khoản mua đứt trung vệ người Colombia. Anh trở lại Valencia, để rồi lại bị Los Che đem cho Sampdoria mượn.
Sau nửa năm theo đuổi, cuối cùng Barca cũng có được Philippe Coutinho vào tháng 1/2018. Để sở hữu ngôi sao tấn công người Brazil, đội bóng Catalunya đã phải trả cho Liverpool tới 120 triệu euro, chưa kể 40 triệu euro tăng thêm theo điều khoản phụ, biến anh thành bản hợp đồng đắt nhất lịch sử sân Camp Nou. Chỉ có điều, Coutinho chưa bao giờ lấy lại được phong độ đỉnh cao trong màu áo Barca, và luôn nằm trong danh sách chuyển nhượng của CLB.
Chỉ 5 ngày sau khi có được Coutinho, Barca chào đón tân binh tiếp theo trong tháng 1/2018. Đó là Yerry Mina, trung vệ người Colombia được mua về từ Palmeiras (Brazil) với giá 11,8 triệu euro. Tuy nhiên, cũng giống người đồng hương Jeison Murillo, Mina chỉ có 6 lần ra sân trong màu áo Barca trước khi bị bán cho Everton vào mùa Hè năm 2018 với giá 30 triệu euro. Vì thế, đây có thể coi là một thương vụ thành công về mặt tài chính.
Ibrahim Afellay ký hợp đồng với Barca vào đúng dịp Noel năm 2010. Ban đầu, người Catalunya tưởng rằng mình đã vớ được một món hời. Do PSV cần bán gấp trước khi Afellay hết hạn hợp đồng, họ chỉ tốn 3 triệu euro để có một trong những tài năng hứa hẹn nhất của bóng đá Hà Lan. Nhưng thực tế, Afellay chỉ thủ vai siêu dự bị ở nửa mùa giải đầu tiên, sau đó liên tục dính chấn thương và phải bán xới khỏi Camp Nou.
Giống Murillo, Jose Manuel Pinto chỉ được coi là giải pháp tình thế. Thủ môn này được Barca mượn về từ Celta Vigo hồi tháng 1/2008 để thay Albert Jorquera nghỉ dài hạn. Tuy nhiên, số phận của Pinto may mắn hơn nhiều. Thủ thành này được Barca mua đứt với giá 500.000 euro vào cuối mùa 2007/08. Và nhờ chấp nhận ngồi dự bị, anh đã trở thành nhân chứng của một giai đoạn hoàng kim của CLB với 14 danh hiệu trong 6 năm rưỡi gắn bó.
Chấn thương của Henrik Larsson buộc Barca phải tìm kiếm một chân sút thay thế trong tháng 1/2005. Cuối cùng, họ chấm tiền đạo 21 tuổi Maxi Lopez của River Plate. Tân binh người Argentina có giá 6,2 triệu euro đã lập tức ghi bàn trong trận ra mắt gặp Chelsea ở Champions League. Nhưng những gì diễn ra sau đó lại là thảm họa, khi anh chỉ được chơi 19 trận trong 2 mùa khoác áo Barca rồi bị bán cho FC Moscow vào mùa Hè năm 2007.
Khi cập bến Camp Nou hồi tháng 1/2005, Demetrio Albertini đã ở buổi xế chiều của sự nghiệp. Tiền vệ lúc đó đã 33 tuổi chỉ được coi là giải pháp chữa cháy cho tuyến giữa của HLV Frank Rijkaard, người từng là đồng đội của Albertini ở Milan. Đó là lý do cầu thủ người Italia chỉ có 6 lần ra sân trong nửa cuối mùa giải 2004/05. Nhưng trước khi giải nghệ, anh vẫn kịp cùng Barca vô địch La Liga và Siêu Cúp Tây Ban Nha.
Trước đó 1 năm, HLV Frank Rijkaard cũng từng đón về Barca một tiền vệ khác chơi bóng ở Italia. Đó là Edgar Davids, người đến Camp Nou hồi tháng 1/2004 theo hợp đồng cho mượn từ Juventus. Nhưng khác với Albettini, tiền vệ người Hà Lan đã góp công lớn vực dậy một đội bóng đang sa sút. Từ vị trí giữa BXH, Barca giành ngôi á quân La Liga ở mùa 2003/04, và đây là mùa giải bản lề cho những thành công sau này của họ.
Juan Pablo Sorin được Barca mượn từ Cruzeiro vào tháng 1/2003, sau khi khoác áo Lazio nửa đầu mùa giải 2002/03 cũng theo hợp đồng cho mượn. Hậu vệ trái người Argentina bị coi là một thất bại tại Italia, khi anh liên tục dính chấn thương. Nhưng tại Camp Nou, Sorin lại chơi khá thành công khi có 15 lần ra sân tại La Liga (ghi 1 bàn). Đáng tiếc là cuối mùa giải ấy, anh lại bị Cruzeiro gọi về và… tiếp tục đem cho PSG mượn.
Nửa năm sau cuộc xung đột pháp lý với Ajax, hai anh em sinh đôi Frank và Ronald de Boer đã cùng gia nhập Barca, khi ấy được dẫn dắt bởi ông thầy cũ Louis van Gaal. Nhưng chỉ 1 năm sau, Van Gaal đã chia tay Barca và tình thế của anh em nhà De Boer bắt đầu xấu đi. Ronald chỉ gắn bó với CLB được 1 mùa rưỡi rồi chuyển sang Rangers, trong khi Frank trụ lại sân Camp Nou đến tận năm 2003.