Sau Bayern Munich, giờ đến lượt Benfica hành hạ Barcelona ở đấu trường Champions League. Barca thua thảm 0-3 trong một trận đấu mà họ chỉ áp đảo đối phương ở số lần phạm lỗi và thẻ phạt. Các cule lẽ ra phải giận dữ khi chứng kiến cảnh tượng ấy, nhưng lạ lùng thay, họ chỉ im lặng. Từ khán đài sân vận động đến những bình luận trên mạng xã hội của CĐV Barcelona, gần như chẳng ai hô khẩu hiệu “đội bóng quá tệ” hay “sa thải Koeman” cả.
Từ chỗ luôn đòi hỏi một chiến thắng đẹp với nhiều bàn thắng, CĐV Barcelona giờ đây dường như dễ dàng chấp nhận thất bại một cách khó hiểu. 1 bàn thua, 2 bàn thua, rồi 3 bàn thua. Eric Garcia rời sân với tấm thẻ đỏ. Suốt 90 phút với Benfica, Barcelona chỉ dứt điểm trúng đích 2 lần và không ghi được bàn thắng nào. Nhưng giữa tấn bi kịch ấy, những lời chỉ trích chỉ thoáng lướt qua rồi biến mất vào hư vô.
Điều gì còn kinh khủng hơn cả nỗi buồn và cơn giận dữ mà người hâm mộ lẽ ra phải trút lên các cầu thủ Barcelona? Đó là sự thương hại, xót xa và tiếc nuối. Kể từ ngày Messi rời CLB cùng thông tin Barca ngập trong khoản nợ lên tới 1 tỷ euro, ai cũng biết ngày này sớm muộn cũng đến. Phong độ sa sút, tinh thần rệu rã là điều mọi người đã biết trước về màn trình diễn của Barcelona, thế nên chẳng ai ngạc nhiên khi phải tận mắt chứng kiến điều đó cả.
Nỗi đau của người hâm mộ Barcelona chẳng thể chấm dứt ngày một ngày hai. Đó sẽ là cơn đau dai dẳng ám ảnh họ trong thời gian tới, khi quả bom nợ vẫn đang treo lơ lửng trên đầu. Barcelona vẫn đang rơi tự do xuống cái hố sâu không đáy mà Bartomeu đã đào ra bằng hàng loạt thương vụ làm ăn thua lỗ. Nhìn vào Barca giờ đây, chúng ta chỉ thấy một gã khổng lồ đang nằm chờ chết mà chẳng thể làm gì cứu vãn nổi.
“Đừng có mơ đến Barcelona chơi bóng! Cậu muốn đầu quân cho một CLB tốt, hay một nơi sắp phá sản vì chìm trong nợ nần?”. Chủ tịch Bayern Uli Hoeness đã gay gắt mắng mỏ David Alaba như vậy khi tuyển thủ Áo nói anh muốn đầu quân cho Barca. Alaba luôn mơ ước được tỏa sáng trên sân Camp Nou nhưng cuối cùng lại chọn Real Madrid làm bến đỗ tiếp theo, còn những đồng đội cũ tại Bayern của anh liên tục vùi dập Barca mỗi lần đối mặt.
Bayern và Benfica không chỉ chiến thắng Barcelona ở tỷ số trên sân cỏ. Họ duy trì thành công suốt những năm qua bằng một tầm nhìn xuyên suốt và lâu dài với tiêu chí độc nhất: Bóng đá phải là ngành kinh doanh có lãi. Với Bayern, đó là khoản tiền tài trợ từ những tập đoàn lớn; còn Benfica hốt bạc trên thị trưởng chuyển nhượng bằng việc mua rẻ bán đắt cầu thủ. Barcelona chẳng làm được điều gì như 2 CLB kia, thế nên họ sa sút không phanh.
Ngoài phương diện kinh doanh, Barcelona còn là một biểu tượng cũ kỹ ở cách tiếp cận mỗi trận đấu. Bóng đá hiện đại đã nâng tầm lối chơi bằng phương pháp gây áp lực trên toàn sân bóng, nhưng Barca vẫn loay hoay với tiki-taka của Pep Guardiola năm xưa. Họ cố gắng chiếm quyền kiểm soát bóng nhiều hơn đối phương bằng kiểu đá chậm rãi, ru ngủ, nhưng điều đó không còn hiệu quả nữa. Phong cách thi đấu nhanh, chớp nhoáng của Bayern và Benfica đã đánh gục họ.
Đến bao giờ Barcelona mới thoát ra khỏi cơn ác mộng thất bại và thua lỗ? Chẳng ai biết điều đó. Ban lãnh đạo Barcelona rất muốn sa thải Koeman, nhưng họ… không có tiền để bồi thường. Nếu Koeman ra đi cũng chẳng có ai dại dột đến một đội bóng chìm sâu vào khủng hoảng như Barca cả. Câu chuyện của gã khổng lồ xứ Catalunya khiến chúng ta ám ảnh về sự sụp đổ nhanh chóng của một đội bóng còn vô địch châu u 6 năm trước, nhưng giờ đang có nguy cơ tan đàn xẻ nghé.