Đón đọc đặc san “30 năm Champions League”
Mùa giải 1992/93, Champions League ra đời từ dư chấn của một thảm hoạ bóng đá, để rồi lột xác trở thành một sân khấu vĩ đại, một đấu trường danh giá, một thương hiệu bóng đá thành công nhất trong lịch sử.
Nhân kỷ niệm 30 năm Champions League, Tạp chí Bóng đá gửi tới độc giả một ấn phẩm đặc biệt với nhiều bài viết đặc sắc, hấp dẫn và độc quyền.
Từ sai lầm nối tiếp sai lầm…
Sau khoảnh khắc Upamecano rê bóng khiến Jack Grealish cướp được, mở ra bàn thắng thứ hai cho Man City, góc máy quay đặc tả khuôn mặt đầy nước mưa và thất thần của trung vệ người Pháp. Anh bước rất chậm, cái đầu cúi thấp và dường như vẫn chưa hiểu tại sao, một người vốn đang chơi xuất sắc hàng tháng trời nay, lại có thể mắc một sai lầm như vậy trước Grealish và có một đêm đáng quên như vậy trước Man City. Có lẽ, đêm ác mộng tại Etihad sẽ còn ám ảnh Upamecano rất lâu.
Giải thích sao về hiệp hai như bị “ma ám” của Upamecano? Cầu thủ 24 tuổi người Pháp không thể trấn áp được cảm xúc tiêu cực của mình, sau sai lầm mang tính định mệnh kia? Suốt những tháng vừa qua, “Upa” đã làm việc chăm chỉ, để chứng minh rằng, anh sẵn sàng bước vào một giai đoạn mới với sự ổn định tâm lý và phong độ tốt dần đều trên sân. Nhưng có vẻ như những bóng ma, sự thiếu tập trung luôn song hành và chưa từng rời xa Upamecano.
Trong hiệp đấu đầu tiên, bỏ qua một vài pha can thiệp thiếu chắc chắn, như pha băng ra quá cao trước Bernardo Silva ở phút thứ 22 hay cú lốp bóng của tiền vệ người Bồ Đào Nha ở phút 34, cầu thủ người Pháp đã có những pha tranh chấp tay đôi hiệu quả với Erling Haaland và rất chịu khó tham gia vào quá trình thoát pressing, phục hồi bóng. Tuy nhiên, hiệp đấu thứ hai thì đúng là thảm họa với “báo thủ” Upamecano.
Pha bóng ngớ ngẩn ở phút thứ 50 bắt đầu cho thấy hình ảnh một Upamecano “ngáo” đến thế nào. Anh để mất bóng rất khó hiểu ngay trước mặt Grealish, dẫn đến một pha dứt điểm bị Haaland cản phá được. Cũng từ đó, trên khuôn mặt đầy biểu cảm của Upamecano, cảm giác như những nghi ngại, áp lực tâm lý mỗi lúc một đeo bám anh nặng nề hơn. Giống như là anh không còn tìm thấy ý nghĩa cho những phút giây thi đấu trên sân của mình vậy.
…đến nỗi ám ảnh khôn nguôi
Sai lầm chết người 20 phút sau đã nói lên tất cả mức độ tự tin của Upamecano vào thời điểm đó. Một pha bóng vô hại, một cú đẩy bóng hơi dài và để Grealish cướp được, anh chuyền cho Haaland thoát xuống. Thay vì dứt điểm, chân sút người Na Uy lại nhấn thêm hai nhịp rồi chuyền bổng vào cho Bernardo Silva đánh đầu vào góc xa, nâng tỷ số lên trận đấu 2-0. Đó cũng là tình huống bước ngoặt khiến Bayern sụp đổ tinh thần.
Bản thân Upamecano đã trải qua 52 trận đấu ở các cúp châu Âu, trong đó 37 trận tại Champions League, nhưng trông giống như một đưa trẻ bị lạc ở sân khấu đột nhiên trở nên quá lớn đối với anh. Pha để hổng Haaland ở bàn thua thứ 3 cùng đường chuyền ngược trực tiếp ở quả phạt góc tại phút 85 đã khép lại một trong những ngày thi đấu thảm họa và đen tối nhất trong sự nghiệp của trung vệ 24 tuổi người Pháp.
Upamecano vốn như vậy, là một trung vệ giỏi nhưng thất thường. Và điều đáng buồn là màn trình diễn tệ nhất của hậu vệ người Pháp lại đến vào trận đấu quan trọng nhất mùa giải. Thực ra, Upamecano cũng chỉ là nạn nhân từ hệ thống lối chơi của Bayern ở trận này. Hàng tiền vệ không kiểm soát được thế trận, thoát pressing kém khiến các hậu vệ chỉ còn biết chuyền về, rê dắt bóng và dẫn đến việc mất bóng nguy hiểm.
Và, bất chấp sự an ủi, động viên của các đồng đội sau trận đấu, Upamecano vẫn rất sốc trước những gì vừa diễn ra. Có lẽ anh sẽ tự đặt cho mình nhiều lần câu hỏi ‘Làm sao để thoát khỏi trận cầu đầy ám ảnh này?’. Đến một HLV vốn khéo léo bảo vệ học trò trước công chúng như Thomas Tuchel cũng khó mà “giải cứu” Upamecano khỏi cơn ác mộng đó.
“Hôm nay Dayot đã mắc quá nhiều sai lầm. Cậy ấy có 2, 3 tình huống thiếu tập trung và đưa ra những quyết định rất mạo hiểm. Cậu ấy biết điều đó. Nhưng chúng tôi không trách cậu ấy. Dayot vẫn còn trẻ và sẽ còn phạm sai lầm. Tuy nhiên trong một trận đấu đỉnh cao như thế này, cần phải tuyệt đối tránh mắc phải sai lầm cá nhân đáng tiếc”, nhà cầm quân người Đức nhấn mạnh sau trận.
Liệu Upamecano có tiếp tục phập phù, thi thoảng bị “ngáo” như thế này, hay sẽ điều chỉnh được cảm xúc để vượt qua được nỗi ám ảnh, và trở thành một “trung vệ thép” trong tương lai gần? Thử thách với Upamecano dường như chưa bao giờ lớn đến thế.