Đây là bài viết thuộc BIG STORY “Tottenham, ngựa ô hay ứng viên vô địch?“. Quý độc giả có thể xem thêm tất cả các bài viết khác thuộc BIG STORY này:
Sau khi buộc phải bán Harry Kane cho Bayern, tân HLV Ange Postecoglou đã chơi một “canh bạc” khi không mua về một trung phong đẳng cấp thay thế. Ban đầu, ông dành cơ hội cho Richarlison. Nhưng ngay khi nhận ra tiền đạo người Brazil không phù hợp chỉ sau vài trận đấu, Postecoglou kéo Son từ cánh trái vào trung lộ và “Bùm”, như một phản ứng hóa học, tiền đạo người Hàn Quốc bùng nổ. Với 8 bàn sau 10 trận, Son đang cùng Salah xếp thứ 2, chỉ kém Erling Haaland (11 bàn) trong danh sách Vua phá lưới.
Rõ ràng, đã có sự thay đổi mạnh mẽ từ một trung phong tưởng như “kiệt pin” với chỉ 10 bàn mùa trước, thành một tiền đạo sung mãn, sắc lẹm của đội đang đứng đầu BXH. Đương nhiên, tự thân “Sonny” đã có những tiến bộ, nhưng anh cũng được hệ thống của Postecoglou hỗ trợ rất nhiều.
Tottenham trong tay chiến lược gia người Australia đá chậm hơn, cầm nhiều bóng hơn, chia sẻ nhiệm vụ tấn công với cả 11 cầu thủ trên sân, chứ không chỉ tập trung vào 3-4 cái tên như trước. Mùa này, Spurs là đội cầm bóng trung bình nhiều thứ 3 Premier League với 60,1%, tăng đột biến từ 50% mùa trước. Rõ ràng, Postecoglou đề cao việc luân chuyển bóng, và Son với kỹ năng cơ bản tuyệt vời quá phù hợp trong những chuỗi chuyền bóng, đặc biệt ở 1/3 cuối sân với tỷ lệ chạm bóng ở khu vực này lên tới 66% – cao nhất trong 7 mùa giải ở nước Anh.
Trước đây, khi trong đội hình có Kane, Son chính là 1 trong 2 cánh tốc độ chuyên đợi những đường chọc khe hoặc chuyền vượt tuyến của tiền đạo người Anh. Ở tuổi 31, khi tốc độ không còn là điểm vượt trội so với những hậu vệ, Son đã được bố trí vào khu vực phù hợp hơn, đảm bảo phát huy toàn bộ sự sắc sảo của anh trước khung thành.
Postecoglou đặc biệt thích cho một vài cầu thủ chạy bao quát cả sân, xuất hiện ở mọi điểm nóng, điển hình như Pedro Porro. Các đồng đội như Porro, Udogie, Solomon, Pape Sarr giờ mới là người chạy nhiều, mang quả bóng lên cho Son. Không phải mất sức di chuyển nữa, năng lượng của Son tập trung tối đa vào xử lý trong phạm vi hẹp và dứt điểm. Anh thực hiện trung bình 3,31 cú sút/trận – thông số cao nhất trong sự nghiệp ở Tottenham. Được đặt vào vị trí thuận lợi, được phép dứt điểm nhiều, các bàn thắng trở về với Son như một lẽ tự nhiên.
Đương nhiên, việc được trao băng đội trưởng của Tottenham sau khi Kane và Hugo Lloris ra đi cũng tác động mạnh đến tinh thần của Son. Anh từng chỉ có vinh dự đó ở ĐT Hàn Quốc – quê hương coi anh là thần tượng số 1. Nhưng giờ, Son lại được chọn làm thủ lĩnh của một đội Big 6 Premier League, xếp trên cả công thần Eric Dier và nhà vô địch thế giới Cristian Romero, qua đó thể hiện niềm tin tuyệt đối của Postecoglou vào cậu học trò châu Á.