Trong một chương trình thực tế cách đây 2 năm, khi được hỏi xem ai là cầu thủ nổi tiếng nhất Hàn Quốc, cả Son và Park đều chỉ vào đối phương. Son luôn vậy, thần tượng và tôn trọng đàn anh. Nhưng Park thì quả quyết luận điểm của mình: “Son xuất sắc hơn tôi, cả Hàn Quốc đều hâm mộ cậu ấy. Son là số 1”.
Son đỏ mặt, không dám nhận những lời khen của đàn anh. Với việc có một ông bố nghiêm khắc luôn đứng sau, Son từ nhỏ đã học được cách khiêm tốn. Với sự nghiệp và những lựa chọn của mình, có lẽ đến khi treo giày, Son cũng không bao giờ bắt kịp Park về số danh hiệu. Và một người như thế sao có thể nhận là số 1?
Đấy cũng luôn là thước đo phổ biến nhất mỗi khi đặt Son và Park lên bàn cân. Nhưng danh hiệu thì luôn là thứ thuộc về tập thể. Một cá nhân, dù xuất sắc đến đâu, cũng không thể một mình giành được cúp. Còn xét về mặt cá nhân, câu chuyện khác hẳn.
Park là một ngôi sao nhỏ trong dải ngân hà MU thời đỉnh cao. Còn Son lúc này là, nói không quá, chính là ông mặt trời của Tottenham. Sau khi Harry Kane ra đi, tưởng như bóng tối sẽ bao trùm Spurs. Nhưng không, khi HLV Ange Postecoglou trao băng đội trưởng cho Son, chàng trai châu Á này đã kéo ánh sáng trở lại.
Trở thành đội trưởng chính thức, tay săn bàn số 1, thủ lĩnh phòng thay đồ, người quyết định trận đấu của một CLB lớn tại Premier League, thứ tầm vóc này đến Son mới xuất hiện ở cầu thủ châu Á. Son là hội tụ của những điều phi thường, thứ người ta thường thấy ở những ngôi sao đẳng cấp thế giới, chứ không phải cầu thủ thuộc vùng trũng về bóng đá.
Postecoglou – một người Australia, cũng lần đầu tiên làm việc ở nước Anh, đã có một quyết định táo bạo khi đặt niềm tin hoàn toàn vào Son, bất chấp trong đội có những cái tên nổi bật khác như đội phó Eric Dier hay nhà vô địch thế giới Romero. Chỉ riêng chi tiết này đã đưa Sonny tách biệt với phần còn lại của châu Á.
Lối chơi của Tottenham bây giờ thật đơn giản, hãy làm mọi cách để đưa bóng tới chân Son Heung-min và nín thở chờ đợi một siêu phẩm. Pha cứa lòng vào lưới Fulham không biết đã là lần thứ bao nhiêu Sonny vẽ đường cong hoàn hảo vào lưới đối thủ như vậy.
Có một thống kê sẽ trả lời. Kể từ khi sân Tottenham Hotspur đi vào hoạt động vào tháng 4/2019, không phải Kane, Son mới là người ghi nhiều bàn nhất trên sân đấu này với 50 bàn trên mọi đấu trường. Giống như mặc định Park Ji-sung là số 1 châu Á, tư duy chỉ Kane mới làm được đã “phong ấn” Tottenham quá lâu. Đập đi cái tượng đài tinh thần đó, biết đâu số phận của Gà trống sẽ rẽ sang một chương rất khác. Son không kém Park, và có lẽ cũng chẳng thua Kane!