Khi nhận lời trở lại Đà Nẵng, ông Hùng đã đắn đo rất nhiều. Ông nặng lòng với bóng đá quê hương. Ông muốn gây dựng lại phong trào, nơi mình từng gắn bó thời xuân trẻ. Quan trọng hơn, ông muốn trở lại để thành công, nơi từng thất bại để rồi sau đó có chuyến phiêu bạt kéo dài hơn 10 năm ở V.League.
Nhưng bản thân ông Hùng và giới chuyên môn đều hiểu, SHB.ĐN đã khác với trước đây quá nhiều. Từ chỗ là đội bóng được đầu tư tốt, có nhiều ngôi sao, giờ, đội bóng phải hài lòng với những quân bài ít tiếng tăm. Là một nhà cầm quân tài năng, có tham vọng, ông Hùng muốn đến một đội bóng có khả năng chạy đua đến ngôi vô địch. Tiếc rằng, với những gì đang có, SHB.ĐN không thể đáp ứng mong muốn chính đáng ấy.
Có nhiều lựa chọn, thậm chí đến bây giờ HLV tài năng của V.League vẫn nhận được những lời mời gọi. Nhưng ông vẫn quyết định trở lại sông Hàn, thực hiện chiến lược gây dựng đầy khó khăn nhưng có hoài bão.
Không thể chiêu mộ những ngôi sao lớn thì ông Hùng đặt niềm tin vào các cầu thủ trẻ. Tất nhiên, lựa chọn ấy với nhiều nhà cầm quân là mạo hiểm và kết quả những vòng đấu đầu tiên cho thấy, thách thức mà ông Hùng phải đối diện là vô cùng lớn.
Nhưng có điều, là một nhà cầm quân thích làm trẻ, dùng trẻ, trao cơ hội cho người trẻ, ông Hùng không đánh mất niềm tin vào lựa chọn của mình. SHB.ĐN kiên định trên con đường mà tất cả đều tin, phải chiến đấu với tất cả những gì mình có thì mới mong đến đích.
Sau chiến thắng đúng lúc trước SLNA, nụ cười bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt khắc khổ của ông Phan Thành Hùng. Không vui sao được khi những người ghi bàn mới ở độ tuổi sao mai mà trên bản đồ V.League, không mấy người biết tên họ. Thế nhưng, dưới niềm tin mãnh liệt và chỗ dựa từ HLV họ Phan, các cầu thủ đang ngày một tự tin, dám chơi bóng và bung nở hết tiềm năng của mình.
Với HLV Phan Thanh Hùng, đường đến tương lai còn rất dài và khó khăn. Nhưng chỉ cần dám tin vào bản thân, vào những người bên cạnh, mọi khó khăn sẽ được tháo gỡ.