“Các bạn không thể tưởng tượng nổi đâu. Cách đây 6 năm, tôi vẫn đang chân đất đá bóng ở quê nhà. Chúng tôi chơi bóng trên đường phố, chỉ một nhóm bạn với nhau thôi. Nếu muốn thử cảm giác được đi giày đá bóng, chúng tôi phải mượn của nhau”, Nicolas Jackson bắt đầu cuộc trả lời phỏng vấn. “Đến giờ, nhiều lúc xỏ giày ra sân, tôi vẫn có cảm giác không thoải mái. Tôi thực sự vẫn chưa quen với sự bó buộc này, đá chân trần mang lại cảm giác thích thú hơn”, Jackson nhấn mạnh.
Cuộc đời của Jackson đã rẽ sang một hướng khác, khi anh tình cờ được cựu tiền đạo Diomansy Kamara của CLB Fulham phát hiện. Anh bật mí: “Chúng tôi đang chơi bóng trên đường phố thì có một nhóm người đến xem. Kamara đã nhận ra sự khác biệt giữa tôi với phần còn lại. Vậy là tôi rời Ziguinchor đến Casa Sports chơi bóng tại giải Hạng Nhất. Và chỉ 7 tháng sau đó, tôi có mặt ở Tây Ban Nha để đầu quân cho Villarreal”.
Theo Jackson, việc anh quyết định bỏ học ở tuổi 16 để theo đuổi bóng đá khiến mẹ anh rất sốc và giận. “Những ngày đầu, bà ấy không buồn nói chuyện với tôi. Bởi bà ấy chưa bao giờ nghĩ bóng đá có thể giúp tôi kiếm ra tiền. Trong suy nghĩ của bà ấy, học tập là con đường tiến thân duy nhất”. Tiền đạo của Chelsea khẳng định rằng, đó là cách suy nghĩ của bao người phụ nữ nông thôn khác ở Senegal chứ không riêng mẹ anh. Tuy nhiên, vì thương con, bà vẫn đều đặn gửi tiền từ việc bán các nông sản như lạc, dưa hấu… cho Jackson để hỗ trợ anh “start-up”.
Jackson tâm sự: “Để được như ngày nay, tôi biết ơn mẹ vô cùng. Bên cạnh bà ấy, tôi cũng muốn dành lời cảm ơn đến một người đặc biệt nữa, đó là HLV Unai Emery. Khi đến Tây Ban Nha, tôi thực sự giống như một tờ giấy trắng. Tôi chẳng hiểu gì về kỹ chiến thuật, cảm thấy thích đá như thế nào thì chơi thế ấy. Từng bước, ông ấy đã giúp tôi thích nghi được với môi trường mới. Từ đó, tôi hiểu ra rằng, đá bóng không có nghĩa là chỉ cậy nhanh, cậy khỏe và thể hiện mình giỏi qua cách rê dắt trái bóng”.
Có một chi tiết rất thú vị đã được Jackson tiết lộ trong cuộc phỏng vấn: Người có ảnh hưởng lớn nhất, khiến tiền đạo người Senegal quyết tâm từ bỏ học hành ở tuổi 16 để theo đuổi sự nghiệp quần đùi áo số chính là Cristiano Ronaldo. Có lẽ không ít người đã cảm nhận được điều này, khi Jackson ăn mừng cú hat-trick vào lưới của Tottenham ở vòng 11 giải Ngoại hạng Anh theo đúng phong cách của siêu sao người Bồ Đào Nha. “Các bạn không để ý đó thôi, tôi ăn mừng bàn thắng theo phong cách đó từ khi còn khoác áo Villarreal rồi”, Jackson giải thích.
“Trong suốt tuổi thơ khốn khó của tôi, Cristiano Ronaldo giống như ánh hào quang rực rỡ. Tôi ngưỡng mộ anh ấy vô cùng. Đến mức tôi đã vẽ một số 7 to đùng lên lưng chiếc áo sơ mi mặc đến trường. Các bạn biết đấy, ngày đó chúng tôi làm gì có tiền để tậu riêng cho mình một chiếc áo đấu của Ronaldo, dù chỉ là một chiếc áo hàng fake”, Jackson chia sẻ với nụ cười trên môi.
Theo tiền đạo 22 tuổi này, chính Ronaldo đã thôi thúc anh nuôi giấc mơ theo đuổi tận cùng đam mê với trái bóng. Jackson nhớ lại: “Ngày đó, quanh chỗ tôi ở có rất ít nhà có TV. Muốn xem Ronaldo thi đấu cho Real Madrid, chúng tôi thường phải tụ tập đến nhà một người bạn để cùng xem”.
Khi được hỏi về lời chỉ trích mà các cựu danh thủ Alan Shearer và Peter Crouch đã nhắm vào anh, Jackson lấy luôn ví dụ về trường hợp của Ronaldo: “Cristiano Ronaldo luôn ghi 30 đến 35 bàn thắng mỗi mùa giải. Nhưng anh ấy vẫn phải nghe những lời chỉ trích. Theo quan sát của tôi, thường thì anh ấy không phản ứng lại. Thay vào đó, anh ấy sẽ cố gắng ghi bàn và đáp lại bằng màn ăn mừng. Tôi học được từ Ronaldo phẩm chất này và sẽ không bao giờ đáp lại những lời chỉ trích”.