Sài Gòn FC đang là đội bóng khó khăn nhất V.League. Thậm chí, họ được mặc định cho tấm vé xuống hạng. Họ còn được dự đoán sẽ đối diện với kịch bản tiêu cực hơn vì những xoay chuyển nhanh chóng ở cấp thượng tầng. Người được kỳ vọng sẽ cứu rỗi con tầu sắp chìm là Giám đốc kỹ thuật Lê Huỳnh Đức đã lên bờ. Không thể trách ông Đức bởi có quá nhiều yếu tố tác động. Thượng tầng mờ mịt. Nội bộ đội bóng hoang mang dao động. Những lời trách cứ, tiếc nuối vì những nước cờ sai khiến Sài Gòn FC đối diện cảnh bể dâu đã xuất hiện khắp nơi.
Nhưng, những con người đang ở lại Sài Gòn FC lại không than thân trách phận. Họ cũng không chỉ trích lãnh đạo vì sự thiếu quan tâm. Họ cũng không nghĩ quá nhiều về một tương lai bất định phía trước. Họ im lặng chấp nhận thực tế khắc nghiệt. Họ gồng mình chiến đấu với hy vọng được trả nghĩa Sài Gòn FC. Họ tin rằng, bằng sự tự trọng của mình, những chiến binh dũng cảm sẽ làm được điều gì đó trong bước đường cùng hoặc chi ít sẽ cảm thấy không có gì phải tiếc nuối.
Thanh xuân của nhiều cầu thủ đã gắn bó với Sài Gòn FC. Họ cùng nhau lớn lên trong mầu áo trẻ của Viettel hay Hà Nội. Họ đã cùng nhau chinh chiến ở giaie hạng Nhất và giành vé lên V.League. Họ đã cùng nhau chuyển nhà đến Sài Gòn và đã có nửa thập kỷ bén duyên với thành phố này. Họ đã có một tập thể tốt, vì nhau, vì mầu áo của mình. Nhưng con tạo xoay vần, từ một đội bóng khó bị đánh bại, họ đối diện với những kịch bản không thể tệ hơn. Nhưng đó là câu chuyện của thời gian tới, còn hiện tại, từng chiến bịn của Sài Gòn FC sẽ không đầu hàng số phận. Họ sẽ chiến đấu vì mầu áo của mình, vì tương lai của bản thân và vì những ai vẫn nặng lòng với đội bóng.
Bóng đá chỉ là một trò chơi. Nhưng bóng đá còn là lòng tự trọng, trách nhiệm và sự chuyên nghiệp của từng cầu thủ. Có thể thắng, có thể thua nhưng cách mà từng cầu thủ tiếp cận vấn đề, xử lý vấn đề sẽ cho thấy chân giá trị của họ.