Trước một Southampton chỉ đứng ở giữa BXH, MU tung ra hàng công siêu mạnh. Chỉ nhẩm tính, bất cứ ai cũng phải choáng váng trước giá trị của dàn siêu sao Pogba, Fernandes, Rashford, Sancho và Ronaldo. Ở thời đỉnh cao của họ, có lẽ không nhiều đội bóng đủ khả năng chiêu mộ tất cả. Còn vào lúc này, cũng cần xấp xỉ 300 triệu bảng.
Thế nhưng tất cả những gì dàn sao này làm được chỉ là 1 bàn thắng. Hiệu suất này đã diễn ra trong cả 4 trận gần nhất, trong đó MU chỉ thắng có 1. Riêng ở 3 trận vừa qua, mọi thứ cứ như được lên kịch bản sẵn. MU dẫn bàn trong hiệp 1, bị cầm hòa trong đầu hiệp 2 và cứ thế bế tắc cho tới tiếng còi chung cuộc.
Tội nghiệp Rangnick, ông đã xoay đủ kiểu, kể cả cách ít người dám làm nhất là cho Ronaldo dự bị ở trận gặp Burnley nhưng kết quả thì vẫn thế. Trở lại đội hình xuất phát khi gặp Southampton, Ronaldo chỉ dứt điểm được đúng 2 lần. Lần đầu tiên cũng là lần có khả năng thành bàn cao nhất, CR7 đã rê qua được thủ môn Forster nhưng cú sút bằng chân trái quyết định lại quá nhẹ trước khung thành trống.
“Ronaldo là cầu thủ MU có khả năng ghi bàn nhất dựa trên lịch sử – những gì anh ấy đã chứng minh trong quá khứ”, cựu tuyển thủ CH Ireland, Andy Reid nhận xét. “Nhưng không hề có cơ sở trong ngày hôm nay. Chúng ta hiếm khi thấy Ronaldo có cơ hội ghi bàn ngày hôm nay. Nhưng MU lại không rút Ronaldo ra vì danh tiếng của anh ấy.
MU quá thiếu cá tính ở thời điểm này. Họ thậm chí còn không biết mình là ai và phải làm gì. Đây là một tồn tại quá lâu và không ai biết cách giải quyết. Chính thế, MU vẫn cần Ronaldo dù thực sự không biết phải làm gì để mang lại lợi ích cho tất cả”.
Sau trận hòa Burnley nơi Ronaldo chỉ vào sân từ phút 68, thói quen đổ mọi tội lỗi lên đầu siêu sao người Bồ Đào Nha đã giảm hẳn. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là anh thi đấu ổn và vô can với cơn hạn hán của hàng công MU.
Ronaldo chỉ dứt điểm 2 lần nhưng số lần anh không hài lòng với đồng đội thì không đếm xuể. Sự thất vọng của Ronaldo chỉ thể hiện một phần bức tranh chung. Thực tế ai cũng thất vọng nhưng mỗi khi có cơ hội, họ đều chơi cá nhân, từ Sancho, Rashford cho tới… Dalot.
Có rất nhiều pha bóng mà chỉ cần một đường chuyền ngang nhanh hơn, cơ hội mười mươi sẽ đến. Nhưng không, vì nhiều lý do, các cầu thủ MU chọn chơi cá nhân để rồi pha xử lý cuối cùng không chỉ thiếu hiệu quả, mà còn làm tinh thần cả đội đi xuống.
Cái này được cựu danh thủ Paul Scholes nói rõ: “MU bây giờ là một đội bóng của cá nhân. Bạn có thể thấy rõ sự khác biệt giữa MU và Southampton. Một đội có HLV hàng đầu, đội kia thì chỉ có GĐKT. Đây là điều không đúng chút nào dành cho MU”.
Ronaldo xuống phong độ một cách thấy rõ và vai trò đầu tàu – như BLĐ MU kì vọng khi đưa anh về – đã tự nhiên biến mất. Ronaldo không còn là cái đích của mọi đợt lên bóng. Hàng công của MU trở nên vô tổ chức hơn và hệ quả thì ai cũng nhìn ra.
Bản thân Ronaldo không hẳn là vấn đề nhưng việc đưa Ronaldo trở lại chính là thứ khiến mọi mắt xích trên hàng công MU đi xa khỏi quỹ đạo vốn có. Đây là thực tế nếu nhìn vào bản thành tích đi xuống của Bruno, Rashford, Sancho, Cavani.
“Cuộc trẻ hóa nửa vời” hay mọi biệt danh mỉa mai mà fan nhắm tới MU khi đưa Ronaldo trở lại không nói lên bản chất vấn đề. Thực ra với những quân bài hiện có, MU rất mạnh nếu được sắp xếp hợp lý. Chỉ là công cuộc cách mạng của MU đứt đoạn, cồng kềnh và có quá nhiều người tham gia. Quan trọng nhất, họ không cùng tư duy với nhau.
6 – Ronaldo đã không ghi bàn ở 6 trận liên tiếp – thành tích tệ nhất của anh kể từ năm 2009. |