Hỏi một người đã cầm tấm vé vào chung kết đến tận phút 90 nhưng vẫn đánh rơi cảm giác như thế nào là một điều kinh khủng. Nhưng cánh phóng viên vẫn làm, và Pep trả lời:
“Tôi cũng như cả đội phải học cách chấp nhận điều đó. Bởi đó mới là bóng đá. Chúng tôi sẽ phải ngồi lại, rút ra nhiều kinh nghiệm từ trận thua này. Chúng tôi sẽ trở lại!”.
Trở lại là một từ khó cắt nghĩa. Trở lại đâu? Trở lại vòng bán kết á? Hay trở lại trận chung kết? Hay trở lại chức vô địch?
Man City chưa bao giờ vô địch cúp C1/Champions League trong lịch sử, còn lần gần nhất Pep đăng quang trên đỉnh châu Âu cũng đã cách đây 11 năm. Nói City và Pep là một vị khách xa lạ ở sân chơi này nghe có vẻ sai sai, nhưng cũng đâu có gì… sai.
Với một người từng được mệnh danh là chuyên gia của Champions League khi vô địch 2 lần chỉ trong 3 năm đầu nghiệp cầm quân, quãng thời gian 11 năm qua thật sự đắng với cá nhân Pep.
Hóa ra, trái với tưởng tượng của mọi người, Pep lại là chuyên gia của những giải VĐQG, những giải đấu đường trường khi đã có 9 danh hiệu, và chuẩn bị đón cái thứ 10.
Còn với sân chơi Champions League, đó như một nỗi ám ảnh của thanh xuân. Một HLV trẻ trung có thể dễ dàng bỏ lỡ một mối lương duyên vì nghĩ rằng mình có tài năng, thì đi đâu cũng sẽ thành công.
Để rồi bây giờ có vẻ như Pep đã nhận ra, ông đã bỏ lại hết “DNA nhà vua châu Âu” ở lại Barca, bởi lục tung 11 năm qua, ông với đội bóng của mình chỉ đóng vai người thường.
Không thể lý giải chỉ bằng chuyên môn trận thua vừa qua của City trước Real, cũng như nhiều trận đấu khác của họ ở đấu trường này. Man City đã chơi hay hơn ngay tại Bernabeu, cầm bóng nhiều hơn, dứt điểm nhiều hơn, dứt điểm trúng đích nhiều hơn, phạt góc nhiều hơn… nhưng bàn thắng lại ít hơn. Đến tận khi Rodrygo gỡ hòa 1-1 ở phút 90, đội đi tiếp vẫn là Man City cơ mà. Tại sao?
Chỉ có thể nói là Real sở hữu cái mà City không có, chính là thứ mà chúng ta vừa nói ở trên: “DNA nhà vua châu Âu”. Đó là thứ ma thuật để dù chơi không hay cả trận, nhưng vẫn biết lên tiếng ở thời điểm quyết định. Nó ngược hoàn toàn với thứ bóng đá khoa học của Guardiola, và giờ có lẽ ông cũng chấp nhận rằng đôi khi logic của mình cũng không thể lý giải nổi mọi thứ.
Bài toán giải đúng cách mà không ra nghiệm, vẫn thua một kẻ khoanh bừa nhưng vào đáp án đúng.
Pep có từng là kẻ khoanh bừa không? Có chứ! Nhưng chung cuộc ông vẫn tin vào logic hơn, và nhận về kết cục trở thành người bị loại ở bán kết Champions League nhiều nhất, cùng Jose Mourinho, với 6 lần, bao gồm 2 mùa với Barca (2009/10 và 2011/12), 3 mùa với Bayern (2013/14, 2014/15 và 2015/16) và thất bại mới nhất cùng Man City.
Cười ngoài miệng nhưng khóc trong lòng, Pep sẽ ôm nỗi niềm này về tập trung cho mặt trận quốc nội, và hi vọng một kịch bản sẽ buông tha cho ông.