Màn quát tháo Riyad Mahrez và Jack Grealish mới đây của Pep Guardiola không phải là lần đầu tiên vị thuyền trưởng Man City mất bình tĩnh. Khi nổi nóng, chiến lược gia người Tây Ban Nha chẳng ngại “quạt” vào mặt bất kỳ ai.
Mắt lồi ra, khuôn mặt nhăn nhó vì giận dữ, những ngón tay chọc vào không khí, đấy là bộ dạng khác thường của Pep trong trận thắng RB Leipzig vừa qua. Vị thuyền trưởng Man City mắng té tát Mahrez và Grealish vì hai cầu thủ này không tích cực phòng ngự.
Guardiola vốn không phải mẫu HLV nóng nảy, bốc đồng. Nhưng nhà cầm quân người Tây Ban Nha cũng không ít lần mất bình tĩnh. Cũng ở trận gặp RB Leipzig, Pep mang theo cả sự bực tức vào phòng họp báo. Ông cảm thấy thất vọng vì sân Etihad vẫn còn 17.000 chỗ trống trong trận đấu đầu tiên tại Champions League. “Chúng tôi cần CĐV, làm ơn hãy đến sân đi, 3 giờ chiều thứ Bảy này” (trận đấu tiếp theo với Southampton)”, Pep đánh tiếng với fan Man City.
Đôi khi, Guardiola nổi cơn thịnh nộ vì muốn… khen đối thủ. Hồi năm 2017 ở trận Man City vs Southampton, Guardiola tiến tới gầm ghè quát tháo tiền đạo Nathan Redmond ngay sau hồi còi mãn cuộc. Tưởng Pep bức xúc gì đó, hóa ra ngược lại. “Pep khen ngợi tôi là một cầu thủ trẻ tài năng, ông ấy nhận xét về những phẩm chất của tôi. Pep luôn thể hiện theo cách mãnh liệt và nhiều đam mê như vậy”, tiền đạo Southampton tiết lộ sau trận.
Có vẻ như việc là một bậc thầy chiến thuật khiến Pep không thể cưỡng lại việc truyền đạt một vài ý kiến ngay cả với cầu thủ đối phương. “Tôi chỉ muốn khen Redmond giỏi thế nào. Có vẻ nực cười với những gì tôi làm với Redmond. Đôi khi tôi vẫn mất kiểm soát như vậy”, vị HLV người Tây Ban Nha cho biết.
Dù vậy, phần lớn những lần Pep mất bình tĩnh là với các học trò khi họ không tuân thủ đấu pháp của ông hoặc thiếu tôn trọng đối thủ. Trong trận thắng MU 3-1 vào tháng 11/2018, trong khi các cầu thủ Man City ăn mừng thì Pep lao vào sân quát mắng Sterling dữ dội. Vị thuyền trưởng Man City không hài lòng với việc cầu thủ người Anh có một số tình huống xử lý mang tính biểu diễn nhằm chọc tức đối thủ.
Guardiola không ngại bày tỏ sự tức giận với các học trò. Tháng 3/2012, khi Alexis Sanchez tập tễnh rời sân trong trận đấu với Sporting Lisbon, cầu thủ người Chile chẳng nhận được sự thông cảm nào từ vị HLV khi đó dẫn dắt Barcelona. “Alex! Dùng cái đầu mà chơi bóng”, Pep trách cứ Sanchez về việc chơi quá lăn xả và ham bóng dẫn tới chấn thương không đáng có.
Khi sang Bayern, Guardiola nổi giận với tần suất nhiều hơn. Thiago Alcantara dù hiểu rõ tính cách ông thầy cũng không thoát được một cái tát thẳng mặt của Pep vì thi đấu thiếu cẩn trọng trong trận Siêu cúp với Dortmund. Năm 2016, cũng sau trận đấu với Dortmund, Guardiola dành riêng vài phút giáo huấn Joshua Kimmich với thái độ nặng nề. Tiền vệ người Đức ngỡ ngàng trước thái độ bộc phát của Pep.
Một năm trước đó, Guardiola rút Thomas Mueller ra nghỉ vào cuối hiệp hai trận bán kết lượt đi Champions League với Barcelona. Cầu thủ người Đức lắc đầu tỏ ý thất vọng thì bị Guardiola quạt cho một trận ngay bên ngoài đường biên.
Liệu có gì mâu thuẫn giữa việc một HLV luôn gắn bó và tình cảm với học trò lại hay bất thình lình nổi cơn thịnh nộ một cách khó hiểu?
“Đôi khi tôi hét vào mặt cầu thủ, đúng là không nên nhưng tôi không thể kiểm soát được điều đó. Tôi không muốn giả tạo với chính mình. Tôi không muốn cảm thấy mình yếu đuối. Đó là những đòi hỏi với bản thân tôi và cũng là đòi hỏi với các cầu thủ. Họ phải biết rằng tôi không bao giờ nghỉ ngơi”, Pep tâm sự hồi đầu năm.
“Họ phải nghe lời tôi. Họ phải biết rằng đội bóng phải giành chiến thắng. Nếu bạn không chấp nhận, bạn không nên có mặt trong đội hình của tôi”.
“Đó là cách duy nhất ở các CLB lớn. Chủ tịch CLB muốn mọi thứ phải vận hành tốt lên từng ngày. Chúng tôi phải thúc đẩy nhau để trở nên tốt hơn”.
Có lẽ, một HLV theo đuổi chủ nghĩa hoàn hảo như Guardiola sẽ dễ mất kiểm soát trước một vài chi tiết kém hoàn hảo.