Khi Ronaldo 20 tuổi, chưa có gì trong tay, anh đã mất cha, người để lại trong trí nhớ của con trai nhiều vết hằn nhức nhối. Bây giờ, ở tuổi 37, Ronaldo đã có mọi thứ trong tay, nhưng lại vừa trải qua cảm giác tồi tệ kia một lần nữa khi đón nhận thông tin một trong 2 bé song sinh với bạn gái Georgina Rodriguez đã không may qua đời.
Không gì đau đớn hơn cảnh cha mẹ tiễn đưa con thơ, nhất là khi nó chưa bao giờ có cơ hội nhìn thấy mặt trời. Cuộc đời đã cho Ronaldo rất nhiều, nhưng cũng lấy đi của anh không ít. Và mỗi lần mất mát, đều là những vết đau không tài nào bù lại được.
Bây giờ, khả năng ra sân của Ronaldo trước Liverpool vào đêm nay bỏ ngỏ. Không ai nỡ ép CR7 thi đấu, dù anh là niềm hi vọng số 1 của đội. Nhưng cũng đừng ngạc nhiên nếu thấy Ronaldo xuất trận tại Anfield, bởi một người như anh không chui vào một góc để khóc, mà sẽ thể hiện cảm xúc của mình bằng những hành động trên sân cỏ.
Nhưng đến đây, lại xuất hiện thêm một nghịch lý về Ronaldo. Giống như sầu riêng, thứ quả kỳ lạ đẩy cảm xúc của người ăn đến tận cùng hai cực. Ai thích thì mê mệt, mà ai chê thì ghét cay ghét đắng. Ronaldo đang là chân sút ghi nhiều bàn nhất MU, nhưng cũng bị coi là nguyên nhân khiến tập thể đội bóng rã đám.
Thật khó tin khi có cầu thủ ghi bàn liên tục, nhưng vẫn bị chỉ trích mỗi tuần. Dù Ronaldo không thi đấu, cái tên của anh vẫn thường xuyên bị nhắc tới.
Nghịch lý này vốn đã xuất hiện ở Juventus, nơi Ronaldo là chân sút xuất sắc nhất 3 mùa liên tiếp nhưng vẫn bị đuổi đi như một con virus độc hại. Kể cả khi liên hệ với đối tác, phía MU cũng không nghĩ là mình có thể chiêu mộ siêu sao 37 tuổi. Ronaldo vốn không nằm trong kế hoạch chuyển nhượng của Quỷ đỏ trong hè 2021, nhưng họ vẫn mua anh, vì đơn giản Ronaldo là Ronaldo. Chỉ riêng cái tên này đã tự có logic của nó.
Những người phản đối đã rướn lông mày lên và nhận định: “Bạn không thể thắng ở Ngoại hạng Anh với Ronaldo đá cao nhất”. Để rồi nhận lại câu phản pháo: “Bạn không thể, nhưng Ronaldo có thể”.
Ronaldo, Ronaldo, khen anh hay chê anh, có lẽ chỉ khác nhau ở một ý niệm. Ai cũng biết một cầu thủ 37 tuổi thì làm được và không làm được những gì. Mua Ronaldo và bắt anh pressing, thì sai lầm liệu có phải ở Ronaldo?
Bảo Ronaldo không hợp với lối chơi ưa pressing của Rangnick thì chẳng sai, nhưng thực tế thì đâu thể loại Ronaldo, khi anh vẫn đang là chân sút số 1. Vậy thì Ronaldo giỏi hay không? Hợp hay không?
“Tôi nói với các cầu thủ của mình rằng nếu ai đó ghi cho tôi 20 bàn và kiến tạo 15 lần mỗi mùa, anh ta sẽ không cần phải pressing nữa”, HLV Dean Smith nói như vậy sau thất bại của Norwich trước MU. Ai cũng biết là Smith nói tới Ronaldo, và nói ra sự thật mà người ta luôn phủ nhận.
Ronaldo đã già, nhưng vẫn giỏi nhất MU. Đây là một thực tế cay đắng nơi đội bóng từng hùng mạnh nhất nước Anh nhưng họ phải sống chung với nó. Ronaldo có thể đá, có thể không đá trước Liverpool. Nhưng kể cả Ronaldo vắng mặt, rồi MU thắng hay thua, thì người ta vẫn sẽ nói là do Ronaldo. Thế mới tài!