Đây là mùa bóng thứ hai liên tiếp, cả hai siêu sao Lionel Messi và Cristiano Ronaldo đều trở thành khán giả Champions League kể từ vòng tứ kết. Mùa trước, Messi bị loại trong thành phần Barcelona, còn Ronaldo khoác áo Juventus. Bây giờ, Messi đã chuyển sang PSG và Ronaldo trở về đội bóng cũ M.U. Bất kể vật đổi sao dời, họ vẫn đồng loạt dừng bước ở Champions League. Vậy, phải xem đấy là dấu hiệu cho một sự “thoái vị” không cưỡng nổi, của cả hai siêu sao đã thống trị sân cỏ suốt hơn chục năm?
Ronado hay Messi thì cũng phải đến lúc “về vườn” – điều này còn chắc chắn hơn cả câu chuyện mặt trời mọc ở hướng Đông. Nhưng, thật ngu xuẩn khi có người bình luận: “Đây là thời của Kylian Mbappe hoặc Erling Haaland, không thể cứ là Messi với Ronaldo mãi…”. Thời của ai thì có liên quan gì đến chuyện Messi và Ronaldo cùng bị loại khỏi Champions League? Ngớ ngẩn đến mức: Mbappe và Messi cùng khoác áo PSG, cùng bị loại, nhưng người ta lại bảo đấy là “sóng sau đè sóng trước”!
Ngày xưa, Rob Rensenbrink ngao ngán “tuyệt tích giang hồ” sau khi giải nghệ. Một cây bút tìm được Rensenbrink ở vùng quê và tìm hiểu nguyên do. Rensenbrink nói rằng, ông xa lánh bóng đá vì khinh miệt những thể loại bình luận tào lao mà ông phải nghe mỗi ngày.
Ronaldo, bây giờ hoặc mai sau, không phải làm thế. Anh đã đáp trả sự chỉ trích lải nhải xoay quanh tuổi tác, tốc độ, gegenpressing… bằng cú
hat-trick vào lưới Tottenham rồi. Bây giờ, khoan nói chuyện không ghi bàn, Ronaldo thậm chí không sút được quả nào. Đấy là vì không ai, kể cả siêu sao Ronaldo, cứ tỏa sáng mãi. Cũng vì không đáng để Ronaldo cứ “gánh Team” mãi. Anh ghi bàn để một mình kéo “gánh xiếc” M.U vào tứ kết, và thiên hạ lại tâng bốc sự bịp bợm mang tên gegenpressing của nhân vật Ralf Rangnick kia? Bóng đá, hay cuộc sống, đều không nên bất công như vậy.
Trước khi giải nghệ, tượng đài Paolo Maldini trả lời phỏng vấn, về cái nhìn lạ lẫm mà ông từng ném vội lên khán đài do các tifosi “cực đoan” của Milan cát cứ. Maldini nói: “Tôi tự hào vì tôi thấy mình chẳng giống họ chút nào”. Có những ngôi sao thi đấu trước tiên vì niềm vui của bản thân. Họ không làm nô lệ cho HLV. Giới hâm mộ ư? Không quan tâm! Maldini và Johan Cruyff là hai trường hợp rõ nhất. Có lẽ cũng nên xếp Cristiano Ronaldo vào dạng này.
CR7 đang thi đấu không chỉ vì niềm vui mà vì cả phong độ cá nhân. Anh cần giữ cảm giác bóng để cùng ĐTQG Bồ Đào Nha “vượt vũ môn” ở vòng loại World Cup 2022. Anh không nhất thiết ghi bàn. Bây giờ, anh cần nghỉ ngơi. M.U của anh em nhà Glazer dốt đặc bóng đá, chỉ biết mỗi chứng khoán và đồng USD kia, thì kệ đi. Thứ bóng đá của họ không xứng đáng lắm với Ronaldo.
“Lần đầu tiên” cho Ronaldo
Nếu cho rằng sự nghiệp đỉnh cao của Cristiano Ronaldo bắt đầu từ lúc anh chuyển từ Sporting Lisbon sang M.U trong mùa Hè 2003, thì đây là lần đầu trong sự nghiệp đỉnh cao, Ronaldo không còn gì để tranh chấp ở đấu trường CLB, dù mới là giữa tháng 3. Mãi đến tuổi 37, Ronaldo mới lần đầu tiên có “trải nghiệm” này!