Những người khó chịu nhất ở Man United lúc này không phải Ronaldo hay HLV Ten Hag, đó là CĐV, đặc biệt là với những ai đã chứng kiến cả 2 giai đoạn của CR7 ở Old Trafford. Phải làm sao khi những mảng ký ức cứ xô vào nhau, tạo ra thứ cảm giác khó nói.
Ronaldo vẫn đã, luôn và sẽ mãi là một huyền thoại của MU. Nhưng những gì anh nói ra vào ngày hôm trước đã đâm những dát dao chí mạng vào tình yêu của người hâm mộ. Những lời này, với một cầu thủ khác, thì hẳn nhiên sẽ bị đạp xuống hố sâu. Nhưng vì đây là Ronaldo, nên người ta vẫn muốn đi tìm một lời bào chữa thích hợp, nhưng không có.
Không thể như vậy được. Một cầu thủ chuyên nghiệp sẽ không đứng lên tố cáo đội bóng chủ quản của mình vào giữa mùa giải, nhất là khi bầu không không khí phòng thay đồ đang rất tích cực. Mất rất nhiều năm MU mới đạt lại trạng thái này. Nó là không là gì so với quá khứ đồ sộ nhưng vẫn là một thành tựu so với các thảm họa trước đây. Lẽ ra một người kết nối quá khứ và hiện tại như Ronaldo phải là một phần trong bức tranh chung đó, thay vì ném sơn vào nó.
Thôi thì mỗi người có một lựa chọn. Ronaldo muốn ra đi, tất cả chúng ta đều hiểu điều đó. Đây thực tế cũng là sự giải thoát cho cả hai, bởi MU cũng đã mệt mỏi với Ronaldo từ lâu rồi.
Mùa 2022/23 chứng kiến sự suy giảm rõ rệt nhất về phong độ của Ronaldo. Siêu sao 37 tuổi có thể trách cứ Ten Hag không trao cho mình nhiều cơ hội. Nhưng anh có bao giờ đặt ngược lại vấn đề, rằng mình đã cho Ten Hag cơ hội chưa? Chính Ronaldo đã từ chối tham gia chuyến du đấu hè vừa qua, nơi để Ten Hag làm quen với các học trò. Không có sự thấu hiểu nhau, vậy lỗi là của ai.
Và nó dẫn đến những hệ lụy mà Ronaldo nghĩ là sự “không tôn trọng”. Mùa này, chỉ có 4 trận CR7 được xuất phát ở Premier League. So với một MU không có Ronaldo đá chính, có sự khác biệt khủng khiếp.
Điều dễ thấy nhất là ở tỷ lệ chiến thắng, đó là 70% và 25%. Sẽ có người cho rằng chiến thắng là thành quả chung của tập thể, đổ lỗi lên một mình Ronaldo là không công bằng.
Tốt thôi, hãy đi tới thông số cụ thể hơn. Số bàn thắng trung bình của MU giảm từ 1,8 bàn/trận xuống chỉ còn 0,5 bàn/trận khi Ronaldo đá chính. Quãng đường di chuyển trung bình cũng giảm rõ rệt, đó là hơn 4 km.
Khi không có Ronaldo, MU chuyển đổi trạng thái, ghi bàn, dứt điểm, pressing ở phần sân đối phương đều hiệu quả hơn hẳn. Tiếp tục, trong 5 trận có chỉ số bàn thắng kỳ vọng thấp nhất mùa này của MU, có 4 trận là Ronaldo đá chính. Nó hẳn nhiên không phải sự trùng hợp.
Cần nhớ là Ronaldo được tạo rất nhiều cơ hội để ghi bàn. Các đồng đội, đặc biệt là Bruno, Rashford và Dalot luôn hướng ánh mắt tới người đàn anh trong những lần áp sát khung thành. Rõ ràng, tất cả đều yêu quý và ngưỡng mộ huyền thoại sống của bóng đá thế giới. Nhưng Ronaldo không tận dụng được, anh “cùn” đi rất nhiều so với mùa trước, tỏ ra vụng về trong những pha bóng từng là sở trường.
Kể cả khi Ronaldo không đòi ra đi, MU vẫn phải tìm kiếm một trung phong bổ sung trong mùa đông. World Cup 2022 sẽ là một phiên chợ để Quỷ đỏ lùng ra người cần tìm.
Dẫu sao thì cũng cảm ơn Ronaldo vì nhờ có anh, người hâm mộ MU mới biết cơ sở vật chất của CLB tồi tàn, và thái độ của Jadon Sancho là không thể chấp nhận được. Nếu hạ cái tôi xuống một chút, những ký ức về Ronaldo vẫn sẽ luôn đẹp không tì vết trong mắt fan MU. Nhưng vì anh là Ronaldo, nên đành vậy thôi. Chia tay chưa bao giờ cần thiết như lúc này!