Mười hai tháng trước, ý tưởng cải cách bóng đá của John W Henry đã được trình bày một cách vội vàng với thế giới. Dự án Big Picture, bạn còn nhớ điều đó? Sau nhiều năm làm việc, điều đó đã lởn vởn trong tâm trí Henry trước khi ông cảm thấy đủ an toàn để chia sẻ nó với người khác, ví dụ như Joel Glazer.
Có những thông tin khác nhau về thời điểm giới chủ sở hữu của Liverpool và Man United bắt đầu gặp nhau. Glazer đến Premier League vào năm 2003 và Henry 7 năm sau đó. Nhưng mối quan hệ của bộ đôi này đã có từ trước năm 2010, thậm chí, Glazer đã khuyến khích Henry nên đầu tư vào Liverpool, một CLB có tiềm năng chưa được khai thác và có giá thấp.
Các nguồn tin từ Boston, nơi Henry sống, cho biết rằng ông này đã “hát những lời ca ngợi” về Glazer khá sớm trong triều đại của tại Anfield, khi bắt đầu làm việc trong một môi trường xa lạ và phải tìm kiếm người đã am hiểu chốn này, công việc này.
Đối với Henry, sẽ không bao giờ có một cầu nối giữa Liverpool và Manchester bất chấp sự cạnh tranh rất lớn giữa các CLB. Điều này chỉ hợp lý khi ông liên hệ với nhà Glazer bởi tìm thấy những điểm tương đồng ví dụ như chỉ coi CLB là một khoản đầu tư, phớt lờ NHM và đặc biệt là đưa ra những quyêt định bị phản đối dữ dội.
Việc Henry là trùm Liverpool và Glazer là trùm Man United đơn giản sẽ tạo một liên minh. Cách đây chưa lâu, CEO Ed Woodward đã báo cáo khá nhiều với Henry cũng như Glazer về Big Picture. Henry và Glazer đã liên lạc với nhau mọi nơi, mọi lúc.
Các tin nhắn WhatsApp của Woodward đề xuất sửa đổi Big Picture thường đến Boston ngay từ đầu buổi sáng. Henry, đôi khi gọi lại cho Woodward ngay lập tức nhưng cũng có khi ở một mình trong văn phòng, tự mình viết ra các phản hồi.
Big Picture là kiệt tác của Henry – một tác phẩm mà ông ta luôn say mê hơn cả European Super League – đã trở thành vấn đề gây tranh cãi hơn cả trong cuộc thảo luận toàn cầu 6 tháng sau đó. Các đối tác khác trong tổ chức Fenway Sports Group của Henry đánh giá cao giá trị của ESL như một mối đe dọa đối với Premier League và UEFA sau sự thất bại của Big Picture.
Sự tương đồng giữa Henry và Glazer đã biến Liverpool và Man United thành một hiện tượng mới, thứ được xây dựng bởi những người Mỹ bộc trực, hợp tác với nhau vì động cơ kiếm tiền và được thúc đẩy bởi việc tạo ra lợi nhuận.
Họ có điểm chung là đang điều hành những CLB có giá trị lớn nhất của bóng đá Anh, có mức độ tăng trưởng thương mại đáng thèm khát. Nhưng sựu sở hữu này là một chi trình làm ăn kinh thế thực sự: cả Henry và Glazer đều không bỏ một xu mẻ của mình vào CLB để tài trợ cho một bản hợp đồng hấp dẫn hoặc xây dựng một đội bóng đáng gờm.
Điều đó đã được thực hiện ở Chelsea và Man City và nó dự kiến sẽ sớm xảy ra ở Newcastle United. Có nghĩa là bất cứ khi nào họ nghĩ về bóng đá, câu hỏi cơ bản giống nhau xuất hiện: làm thế nào để bạn đánh bại đám đối thủ sở hữu đồng tiền sặc mùi dầu mỏ hoặc được nhà nước giàu có bơm tiền? Big Picture hoặc ESL sẽ giúp mưu đồ của Henry và Glazer trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Từ đại bản doanh của mình ở Bờ Đông nước Mỹ, họ nói chuyện thường xuyên về những gì có thể làm để đảm bảo tỷ lệ cược có lợi cho mình. NHM của cả hai CLB có thể sẽ cảm thấy khó chịu về sự gần gũi này nhưng họ chẳng thể làm gì.
Tất cả sự thù địch đã tồn tại trên sân bóng hay trong 100 năm lịch sử đã tiêu biến trong phòng họp của các sếp. “Ừ thì họ là đối thủ, vâng, nhưng hãy tôn trọng hơn nữa” một giám đốc của Liverpool nói.
Mặc dù có sự thù địch, nhưng từ lâu, giữa Man United và Liverpool đã có sự đánh giá cao lẫn nhau bởi đều có chung lợi ích. Khi Premier League được thành lập vào năm 1992, thực sự, Liverpool và Man United đã thúc đẩy sự thay đổi quan trọng nhất mà bóng đá từng thấy.
Trong suốt mùa hè đó, các giám đốc của cả 2 CLB đã dành nhiều buổi tối ở Mayfair và Knightsbridge – những nhà hàng sang trọng nhất London – để lên kế hoạch cho bước đi tiếp theo của họ. Các sếp ở Liverpool và Man United không gọi điện mỗi ngày nhưng luôn có một đường dây nóng hoạt động.
Vào cuối những năm 1990, Man United đã đoạt danh hiệu CLB vô địch nước Anh nhiều nhất của Liverpool. Nhưng trong im lặng, những giám đốc của họ vẫn thảo luận về những thay đổi đối với Champions League, cố gắng tìm ra cách họ có thể tự định hình tương lai.
Cả Man United và Liverpool đều đồng ý rằng các CLB Anh nên giữ một quan điểm chung về các vấn đề chính liên quan đến việc mở rộng Champions League. Họ đã vận động Richard Scudamore, cựu GĐĐH của Premier League, cố gắng thuyết phục ông này có cái nhìn châu Âu hơn đối với giải đấu.
“Tựu chung, chúng tôi muốn có một bộ quy tắc để thi đấu ở Champions League và một bộ quy tắc khác cho các giải đấu trong nước”, một thành viên trong HĐQT tại Old Trafford tiết lộ. Thành công không ngừng của Man United giúp họ dễ dàng tận dụng các thị trường tăng trưởng mới.
Vào thời kỳ đỉnh cao, Peter Kenyon trở thành GĐĐH của Man United và ông này nổi lên như một nhân vật không được ưa chuộng tại Anfield vì dường như phớt lờ các đồng nghiệp ở Anfield. Tuy nhiên, người kế nhiệm David Gill đã làm tốt hơn.
“David rất chuyên nghiệp nhưng về cơ bản ông ấy là một người tử tế,” một nguồn tin Anfield cho biết, người ghi nhận Gill vì kỹ năng ngoại giao của ông này khi HLV Rafa Benitez cố gắng đưa Gabriel Heinze đến Anfield từ Old Trafford còn Sir Alex Ferguson kiên quyết: “Bước qua xác tôi đã”.
Heinze có thể đã là cầu thủ đầu tiên được giao dịch giữa 2 CLB kể từ vụ chuyển nhượng Phil Chisnall của 43 năm trước. Bất chấp căng thẳng gia tăng giữa các lãnh đạo, Gill vẫn có thể duy trì mối quan hệ trong sạch với Rick Parry của Liverpool.
Có lẽ thời kỳ đó sẽ được ghi nhớ theo cách khác nếu thương vụ thành công nhưng một nguồn tin của Man United tiết lộ: “Sir Alex tức giận vì không muốn bị coi là thua Liverpool ở bất kỳ chuyện gì. David cũng hiểu điều đó. Ông phải duy trì sự trang nhã trong khi chăm sóc tốt các lợi ích của CLB”.
Khi Malcolm Glazer hoàn thành việc thâu tóm Man United vào năm 2005, mối quan hệ giữa 2 CLB không thay đổi vì những người điều hành CLB hàng ngày vẫn như cũ, ngoại trừ Kenyon, người đã đến Chelsea.
Điều thú vị là khi Liverpool bị người Mỹ mua đứt 4 năm sau đó, hai ông chủ Tom Hicks và George Gillett không muốn kết thân với nhà Glazer. Họ chưa từng nhắc đến nhà Glazer với tư cách là đồng minh tiềm năng hay thậm chí là đối thủ trong suốt 3 năm rưỡi nắm quyền điều hành Liverpool.
Khi các vấn đề tài chính của Liverpool ngày càng trầm trọng và cỗ máy Man United vẫn đang hoạt động tốt, nhiều người tự hỏi nhà Glazer nghĩ gì về Hicks và Gillett. “Họ có thể nghĩ rằng đây là 2 thằng hề,” một nguồn tin ở Anfield nói. Tuy nhiên, khi Henry xuất hiện, mọi thứ đã thay đổi.
Để hiểu được mức độ sâu sắc của sự cạnh tranh giữa Manchester và Liverpool, chúng chỉ cần nhìn vào logo của Man United, bởi trên đó có hình một con tàu. Hình ảnh này đại diện cho cảng biển Manchester, thứ được xây dựng bởi vì các chủ sở hữu nhà máy của thành phố.
Họ tin rằng mức phí mà các chủ cảng Liverpool tính là quá cao trong thời kỳ suy thoái kinh tế toàn cầu vào cuối những năm 1800. Việc đào kênh đào sẽ giúp Manchester thông ra biển Ailen và làm giảm tầm quan trọng của cảng Liverpool, vốn đang là cảng quan trọng thứ hai của Đế chế Anh khi đó. Đây cũng là thời điểm Man United và Liverpool FC đang bắt đầu hoạt động.
Cả hai CLB đã trở thành 2 đội bóng thành công nhất ở Anh. Liverpool đã giành được 48 danh hiệu lớn kể từ khi CLB ra mắt vào năm 1892 và Man United 45 dù thành lập 14 năm trước đó. Phần lớn những danh hiệu đều đến sau Thế chiến II, khi Liverpool thăng hạng lên giải Hạng Nhất vào đầu thập niên 1960 để cùng cạnh tranh cùng Man United.
Mặc dù Man United là CLB Anh đầu tiên đoạt cúp C1 châu Âu vào năm 1968, nhưng họ lại xuống hạng vào năm 1974 và bắt đầu chứng kiến Liverpool vượt lên thống trị những năm 1970 và 1980 trước khi Man United tiếp quản ngôi đầu trong thập kỷ cuối cùng của thế kỷ 20.
Thật kỳ lạ, rất hiếm khi chúng ta cùng chứng kiến việc 2 CLB cùng làm mưa làm gió. Mùa giải gần đây nhất mà Man United và Liverpool đua tranh là 2008/09 khi Man United vô địch còn Liverpool là á quân. Nhưng thật ra, đó vẫn là cuộc rượt đuổi hơn là một cuộc đua vì Liverpool chỉ theo sau Man Unitedsuốt 5 tháng trước khi Cúp Bạc có chủ.
Mùa giải 1995/96, cũng xuất hiện một cuộc đua nhưng khác biệt hơn: Man United vô địch còn Liverpool xếp thứ ba với 11 ít hơn. Một năm sau, Man United vẫn đứng đầu và Liverpool đứng thứ tư, mặc dù chỉ còn kém 7 điểm. Mùa giải 1987/88, Liverpool đứng đầu và Man United đứng thứ hai mặc dù lần này có khoảng cách biệt là 9 điểm.
Khoảng cách điểm thấp nhất trong suốt những năm 1980 giữa 2 đội là 6 điểm, khi Liverpool vô địch còn Man United xếp hạng Ba. Mùa 1979/80, Liverpool có nguy cơ để danh hiệu tuột khỏi tay họ sau một chuỗi trận tệ hại và đánh rơi điểm trong 4 trận cuối mùa giải. Nhưng họ vẫn bảo vệ thành công khoảng cách 2 điểm trước kẻ thách thức Man United. Liverpool đã dẫn đầu BXH kể từ ngày đầu tiên của tháng 12. Đó là thời đại một trận thắng tương đương với 2 điểm.
Rõ ràng, sự cạnh tranh của Man United và Liverpool chưa bao giờ thực sự giống như giữa Man United và Arsenal từ năm 1997 đến 2004 khi Man United giành được 4 danh hiệu trong 7 mùa giải Premier League và Arsenal đoạt 3 danh hiệu. Trong giai đoạn đó, Roy Keane – đội trưởng của Man United – muốn đánh bại Arsenal hơn bất kỳ đối thủ nào khác bởi vì anh biết kết quả của bất kỳ trận đấu nào giữa các bên đều có khả năng định hình cả một mùa giải.
Trong những năm tới, có lẽ các cầu thủ hiện tại của Liverpool có thể sẽ cảm thấy giống như vậy về Man City hơn là với Man United vì cường độ thi đấu liên quan đến các CLB cũng như thành công tương ứng của họ trong 4 mùa giải vừa qua. Đối với một số cầu thủ của Liverpool, động lực có thể đã khác nếu Man United không đánh bại họ trong trận chung kết FA Cup năm 1996 nhờ bàn thắng muộn của Eric Cantona.
Jamie Redknapp tin rằng nếu Liverpool thắng, họ sẽ đẩy nhanh sự tự tin và sự trưởng thành của một nhóm cầu thủ trẻ và chúng ta có thể đã chứng kiến Liverpool và Man United tiến xa trong những mùa giải tiếp theo. Nhưng John Scales, đàn anh của Redknapp, cho rằng thất bại này đã tổng hợp mọi sai lầm của Liverpool.
Ở trận này, các cầu thủ của Liverpool đi bộ quanh sân trong bộ đồ Armani màu trắng rất mốt dưới trời mưa. Scales nói vào năm 2014: “Nếu Alex Ferguson cầm Liverpool, điều này sẽ không bao giờ được phép xảy ra. Nếu một CLB không có cấu trúc, thì nó sẽ không hoạt động tốt.
Man United chuyên nghiệp hơn từ trên xuống dưới. Old Trafford được thiết lập cho thế kỷ 21 và có tư duy tương lai. Liverpool nhìn về quá khứ để tìm tất cả các câu trả lời nhưng không áp dụng những nguyên tắc đó vào những gì đang xảy ra ở hiện tại. Liverpool đã bị mắc kẹt. Hàng hóa chính thức duy nhất ở Anfield được bán ở một cửa hàng nhỏ ở góc bãi đậu xe”.
Bất cứ khi nào xe buýt của Liverpool lăn bánh đến Old Trafford, Scales đều nhìn thấy hàng nghìn người xếp hàng vào các mega store để mua áo đấu. Ở Anfield không có điều này mà chỉ có những năm tháng vinh quang không đẻ ra được cơ hội thương mại.
Vào cuối những năm 1990, Man United và Liverpool vẫn là những CLB lớn nhất nhưng họ hoạt động ở các cấp độ khác nhau cả trong và ngoài sân cỏ. Không lâu sau, Malcolm Glazer sẽ ghi nhận những gì đang xảy ra. Sau này, John Henry cũng vậy. Man United đã trở thành cường quốc tài chính lớn nhất của Premier League kể từ đầu thế kỷ này.
Những CLB khác như Chelsea và Man City đã đồng hành và phát triển lâu dài nhờ sự giàu có của các chủ sở hữu, nhưng không có CLB nào tạo ra nhiều tiền hơn United. Họ đã trở thành những bậc thầy thương mại đáng ghen tị, chắt chiu từng giọt nước từ thị trường cạnh tranh. Old Trafford cũng vậy, đã mang đến cho họ những cơ hội độc nhất vô nhị với tư cách là sân bóng lớn nhất của bóng đá Anh.
Nhưng nếu không có một cách tiếp cận tích cực bên ngoài sân, Man United sẽ không thể cạnh tranh với Chelsea và Man City trong một thời gian dài. Bây giờ, có vẻ Newcastle sẽ lại đi theo con đường tương tự và thách thức cho Glazer tại Man United và Henry tại Liverpool sẽ trở nên lớn hơn.
Mỗi hoạt động thương mại sẽ phải hành động một cách thông minh trong những năm tới, nếu không cả Man United và Liverpool có nguy cơ bị bỏ lại phía sau. Nếu không, chúng ta sẽ chứng kiến một thế giới của 10 năm tới khi mà Newcastle, Man City và Chelsea là Top 3 cố định. Hãy nhớ, Man City và Chelsea đã giành được 6 trong 8 chức vô địch gần nhất.
Điều đó có thể là sự thật như Ed Woodward đã gợi ý vào năm 2018, rằng Man United đã đạt đến ngưỡng mà sự nổi tiếng tạo ra doanh thu hơn là kết quả thi đấu. Trên sân cỏ, Man United đã rơi vào tình thế tương tự như Liverpool vào cuối những năm 1990. Nếu Man United không giành được danh hiệu nào trong mùa giải này, họ sẽ sánh ngang với kỷ lục trắng tay mà Liverpool đã trải qua từ năm 1995 đến 2001.
Người ta nói rằng ngay cả khi không giành được chức vô địch Premier League nào trong 8 năm qua, Man United vẫn tiếp tục đứng ngoài đám đông với hàng núi vàng tự tạo. Tuy nhiên, có một mối nguy hiểm mới đối với sự thống trị thương mại của họ.
Liverpool, đội đã bị tụt lại quá lâu, là thế lực đang lên, tiến gần đến Man United theo từng năm mặc dù từ năm 2012 đến 2019, họ cũng đã trải qua một khoảng thời gian không có danh hiệu vô địch.
Thành công và phong cách của Liverpool bản Jurgen Klopp đã giúp khoảng cách giữa 2 CLBthu hẹp lại. Theo báo cáo thường niên mới nhất của Deloitte – The Football Money League 2021 – tiết lộ rằng, dòng doanh thu của Man United và Liverpool khá tương đồng.
Ba đội đầu bảng gồm Barcelona, Real Madrid và Bayern Munich dẫn đầu ở châu Âu nhưng Man United đứng thứ tư với doanh thu hàng năm là 509 triệu bảng và Liverpool xếp thứ năm với 490 triệu bảng. 5 năm qua, với những danh hiệu lớn và dấu ấn của FSG, Liverpool trở nên cơ động hơn. Thu nhập thương mại đã tăng từ 116 triệu bảng/năm cho giai đoạn 2015-16 lên 217 triệu bảng/năm trong giai đoạn 2019-2020.
Thành tích dưới thời Klopp, bao gồm danh hiệu Champions League 2019 và Premier League 2020, đã biến Liverpool trở thành một đề xuất hấp dẫn hơn với các nhà tài trợ và giá trị của các mối quan hệ đối tác đã nở rộ. Chỉ không may cho Liverpool, đó cũng là lúc đại dịch COVID-19 bùng nổ.
Man United, trong khi đó, đã giữ vững phong độ kể từ những bình luận của Woodward. Doanh thu thương mại chỉ có những thay đổi nhỏ so với cùng kỳ kể từ năm 2015-16, thậm chí có sự sụt giảm nhỏ được ghi nhận cho đến khi công bố mức doanh thu 279 triệu bảng hàng năm cho giai đoạn 2019-20.
Sự trở lại của Cristiano Ronaldo sẽ mang lại một sự đột biến không thể tránh khỏi trong 2 năm tới nhưng Liverpool rõ ràng đang là đối thủ lớn. Chuyên gia tài chính bóng đá Kieran Maguire, giảng viên tại Đại học Liverpool, cho biết: “Man United đã dẫn đầu Premier League trong suốt những năm 2000 nhưng Liverpool ngày càng tiến gần hơn đến việc đánh bật họ ra khỏi vị trí của mình, theo cách diễn đạt của Sir Alex.
Liverpool hiện được coi là một mối đe dọa tài chính thực sự. FSG đã rất thông minh trong cách họ xây dựng các hoạt động ngoài sân cỏ của Liverpool. Họ đang dẫn trước Chelsea và Arsenal và hiện là thương hiệu lớn thứ hai của bóng đá Anh trên mọi con phố. Nhưng Man United vẫn là đơn vị kinh doanh đến từ ngoài hành tinh”.
Liverpool đã định hình hoạt động thương mại của họ và tăng sức cạnh tranh cho nó. Một trong những hành động sớm nhất là việc thành lập văn phòng ở London và thuê Matt Scammell từ Man United làm giám đốc thương mại. Liverpool đã xem xét những gì đã xảy ra ở Man United và tự tái cấu trúc theo những gì họ đã thấy.
Hầu hết các thương hiệu mà Liverpool cố gắng gây ấn tượng đều đã có mặt ở Man United nhưng Liverpool đang trở thành đội thành công hơn và FSG nhận ra rằng họ không thể đứng yên. Vào năm 2018, Deloitte đã được thuê để thực hiện một cuộc đánh giá nhằm tiến hành việc “cắt bỏ mỡ thừa”.
Thành công của Liverpool trên sân cỏ đồng nghĩa với cơ hội phát triển. Nhiều nhân viên của CLB đang làm những công việc ngoài chức năng trong khi quá nhiều tiền đang được chi cho những người thừa. Rất nhiều lãnh đạo cấp cao đã phải ra đi do không hiệu quả và gây tốn kém. Điều này bắt buộc phải xảy ra để CLB thực hiện bước tiếp theo.
Trong suốt 18 tháng, việc thay máu tăng nhanh, nhiều gương mặt mới xuất hiện với các chức danh đặc sệt chất Mỹ. Trưởng phòng tài trợ đã ra đi và Phó giám đốc kinh doanh đã xuất hiện.
Ngoài biên lợi nhuận thương mại bị thu hẹp, Liverpool cũng đã tổn thất khoản thu nhập trong ngày thi đấu. Ở mùa 2014/15, doanh thu ngày thi đấu của Man United cao gấp đôi Liverpool mỗi khi có trận đấu ở Old Trafford nhờ sân đấu có sức chứa 74.000 chỗ ngồi.
Việc xây dựng một khán đài chính mới tại Anfield, được khai trương vào năm 2016, đã nâng sức chứa của Liverpool từ 45.000 lên 54.000 và đồng nghĩa với doanh thu và lợi nhuận. Mặc dù doanh thu ngày thi đấu đã giảm do COVID-19 nhưng Liverpool đã mang về 71 triệu bảng so với 90 triệu bảng của Man United trong mùa 2019/20.
Và sẽ có nhiều hơn nữa. Một khán đài Anfield Road mới, hiện đang được xây dựng trước kế hoạch hoàn thành vào năm 2023, sẽ nâng sức chứa của Liverpool lên 61.000 chỗ ngồi và đưa họ đến gần hơn với Man United trong cuộc chiến giành lợi nhuận biên này.
NHM sẽ quan tâm nhiều hơn đến kết quả của trận Super Sunday hôm nay bởi đây là màn cạnh tranh của 2 CLB, 2 thương hiệu giá trị nhất Premier League. Họ có lịch sử và di sản mà Chelsea và Man City chỉ có thể ao ước, cùng sức hút toàn cầu mạnh mẽ. Những đội bóng nhà giàu mới như Chelsea, Manchester City và Newcastle vẫn chưa thể đe dọa được.
Điều gì khiến Man United và Liverpool trở nên khác biệt với các đối thủ ở Premier League? Tim Crow, một chuyên gia tiếp thị thể thao cho biết: “Số lượng người hâm mộ. Đơn giản như vậy. Và đó là di sản của thành công lịch sử của họ. Liverpool với 2 thập kỷ hoàng kim 1970 và 1980 đã tạo ra một cộng đồng CĐV khổng lồ trên khắp thế giới.
Còn Man United đã được hưởng lợi từ sự phát triển của Premier League. Man United là ông vua tuyệt đối của Premier League khi giải đấu này phát triển và họ đã tận dụng điều đó. Họ đã đi trước lĩnh vực này về mặt thương mại. Liverpool đã hỗn loạn trong một thời gian dài nhưng khi những người chủ mới đến, họ đã cùng nhau hành động. Họ đã hiểu đúng. Rõ ràng thành công trên sân là một phần lớn của điều đó nhưng hoạt động ngoài sân đã trở nên rất chuyên nghiệp. FSG nhận được rất tín nhiệm cho điều đó”.
Man United và Liverpool có sức mạnh vượt xa các đối thủ ở Premier League. Họ không chỉ đứng đầu bảng xếp hạng bán áo đấu, mà còn là hai CLB duy nhất vẫn điều hành một kênh truyền hình chuyên dụng. Chelsea chỉ mới có dịch vụ trực tuyến vào năm 2019.
Trong khi đó, MUTV đã hoạt động từ năm 1998 và LFCTV ra mắt vào năm 2007. Điều này đã phản ánh một điều sau đây, ở trong và ngoài nước, rằng các câu lạc bộ Premier League khác vẫn chưa thể lặp lại với thành công tương tự của Man United và Liverpool. Giới chủ của Man United và Liverpool đều đến từ Mỹ để kiếm tiền từ bóng đá.
Các hoạt động thương mại của họ vẫn đang đạt được thành công lớn. Điều này giải thích tại sao cả 2 CLB, sau khi Newcastle bị thâu tóm, đã bỏ phiếu thông qua một sửa đổi tạm thời của Premier League cấm các cơ hội thương mại mới liên quan đến các thương hiệu kinh doanh đã có trước đó.
Crow cho biết thêm: “Premier League là một thương hiệu rất mạnh, vượt xa bất kỳ giải đấu lớn nào khác ở châu Âu vì có dấu ấn toàn cầu. Man United và Liverpool, cũng như tất cả các đội hàng đầu, có cơ hội để tiếp tục phát triển. Hãy nhìn vào số lượng fan trên toàn cầu của họ để thấy vô số tiềm năng của 2 CLB này. Nói gì nói, dù Chelsea, Man City hay Newcastle có chủ mới giàu đến đâu thì Man United và Liverpool vẫn đang ở phía trước”.