Tính trên mọi đấu trường, đây là trận thắng thứ ba liên tiếp của Newcastle trước MU. Trước đó Chích chòe thắng MU 3-0 tại Cúp Liên đoàn Anh vào tháng 11 vừa qua và thắng 2-0 tại vòng 29 Premier League mùa trước.
Lần gần nhất Newcastle làm được điều tương tự là khi nào? Phải quay lại…tháng 1/1922 mới tìm thấy loạt 3 chiến thắng của Newcastle trước MU. Tức là cả một thế kỷ đằng đẵng đã trôi qua. Thắng MU ba trận liền là “kỳ tích trăm năm” với Newcastle. Hơn cả thế, nó phản ánh sự biến thiên của thời thế, giữa Chích chòe và Quỷ đỏ.
Trong lịch sử đối đầu hai bên, Newcastle vẫn bị xem là con mồi ưa thích của MU. Đội bóng thành Manchester đã thắng tổng cộng 82 trận trước Newcastle, đối thủ ưa thích thứ năm của họ sau Aston Villa (thắng 89 trận), Tottenham (thắng 86 trận), Arsenal (thắng 85 trận) và Everton (thắng 84 trận).
Newcastle đẹp nhất, trong ký ức của người hâm mộ, là đội bóng tấn công rực lửa của Sir Bobby Robson, của những Alan Shearer, Nolberto Solano, Kieron Dyer, Craig Bellamy, Gary Speed. Thế hệ vàng của Chích chòe đã từng leo lên thứ 3 ở mùa giải 2002/03 – vị trí cao nhất của họ trong hai thập kỷ qua.
Nhưng chính tại mùa giải thăng hoa 2002/03 đó, Newcastle thua tan tác trong cả 2 trận gặp MU, 3-5 ở Old Trafford và 2-6 khi trở về St James’ Park. Đó không chỉ là những thất bại nặng nề của Newcastle mà còn là những chiến thắng kinh điển của MU – Sir Alex. Một MU tấn công hào sảng và tràn đầy khí thế.
Đã từng một thời, cuộc chạm trán MU – Newcastle là bữa tiệc bóng đá tấn công đáng xem bậc nhất của Premier League. Newcastle đầy rẫy quái kiệt nhưng chiến thắng luôn thuộc về đẳng cấp và bản lĩnh của MU.
Còn hiện tại thế cuộc đã xoay vần. Đoàn quân của Ten Hag tới St James’ Park với tâm thế “cửa dưới” và ý chí…phòng ngự triệt để. Cho tới phút 80, cả đội MU dứt điểm không nhiều bằng một mình trung vệ Fabian Schar của đội chủ nhà (4 lần). Newcastle đã rất vất vả mới thắng được MU, nhưng đó là chiến thắng của kẻ mạnh trước kẻ yếu chống đỡ tới cùng.
Trong cả nhiệm kỳ 19 tháng của Ten Hag, MU chưa từng thắng nổi trận nào khi làm khách trên sân các đội thuộc Top 8 (tính tại thời điểm trận đấu diễn ra). Trận thua Newcastle thêm một lần củng cố thống kê đáng buồn đó. MU lúc này chỉ còn là một cái tên. Còn về thực lực, họ chỉ còn là một đội trung bình hoặc khá hơn một chút tại hạng đấu cao nhất nước Anh.
Từ bao giờ MU không dám đá đôi công với Newcastle? Từ bao giờ họ xem việc thua Newcastle không còn là một nỗi xấu hổ? Những câu hỏi không nên gửi tới một người đã 81 tuổi và có tiền sử huyết áp như Sir Alex.
Newcastle đã mất 101 năm chờ đợi để thắng được MU ba trận liên tiếp. Nhưng có thể chiến thắng thứ tư, thứ năm sẽ chờ họ ở phía trước. Chích chòe đã hóa thành Đại bàng, ít nhất trong ánh mắt run rẩy của những người MU.