Đầu nhập về tập đoàn Lưu Bị khi đã ngoài 60, Hoàng Trung qua miêu tả của La Quán Trung là vị lão tướng đảm lược hơn người, nhưng cũng bị Quan Vũ chê bai, đánh giá không đủ tuổi để ngồi cùng mâm với mình. Sau phải nhờ Gia Cát Lượng viết thư khích tướng để hòa giải.
Nhưng chính con người bị chê chỉ “đáng để dự bị” ấy đã được Lưu Bị trao nhiều cơ hội nhất để kiến lập chiến công. Hoàng Trung là vị tướng mũi nhọn của Lưu Bị trong chiến dịch Ích Châu. Và ông cũng là người lập công lớn nhất của trận Hán Trung khi chém đầu Hạ Hầu Uyên. Đấy là chiến thắng oanh liệt nhất của Lưu Bị từ ngày kiến tạo đại nghiệp. Năm đó, Hoàng Trung đã 73 tuổi.
Khi Edinson Cavani gia nhập Man United, anh cũng phần nào như “lão tướng” Hoàng Trung. Danh tiếng, đảm lược tuy có thừa nhưng bị đánh giá là hết thời.
Sự kiện ngày cuối chuyển nhượng mới hạ cánh ở Old Trafford lại càng gợi nhớ đến trường hợp Radamel Falcao năm nào. Tuy nhiên, Cavani vẫn tạo ra cho mình một thế đứng tại Manchester United về tài năng, nhân cách, sự điềm đạm, và mỗi bàn thắng có được sau mỗi lần được ra sân. Tiếc thay, có một điều gì đó khiến người hâm mộ M.U vẫn chưa được thỏa mãn, đó là số phút thi đấu của Cavani quá thấp, chính xác là không đủ để so sánh với những đóng góp, hay tài năng của anh.
Cụ thể nhé, vào mùa giải năm ngoái, tổng số phút thi đấu của Cavani cho M.U trên mọi đấu trường là 2182 phút, trong khi Marcus Rashford gần gấp đôi với 4314 phút. Thậm chí số phút thi đấu của Cavani còn kém hơn tiền đạo tuổi teen Mason Greenwood, người được Solskjaer hết mực trao cơ hội với 3161 phút. Đương nhiên là hiệu suất của Cavani cao hơn hẳn hai tiền đạo kia.
Giải thích cho điều này cũng khá dễ, đấy là HLV Solskjaer muốn xây dựng một tương lai cho MU qua những cái tên trẻ trung như Rashford và Greenwood.
Còn Cavani chỉ là bản hợp đồng không có tính lâu dài. Vấn đề ở đây là HLV Solskjaer chỉ có thể làm được điều này nếu BLĐ M.U kiên nhẫn, hoặc không cần danh hiệu. Chứ nếu mà họ cần danh hiệu thì cũng phải như Lưu Bị vào Thục thôi, ưu tiên dùng “lão tướng” thân trải trăm trận, chứ không thể giao phó cánh quân chủ lực cho các “tiểu tướng” đang “tuổi trẻ khí thịnh” dễ mắc sai lầm.
Bây giờ, khi chiếc ghế lung lay dữ dội, khi chỉ còn 3 trận để cứu vãn tình thế, ông đã phải dùng Cavani trong một sơ đồ có thể kết hợp cả Cavani và Ronaldo, trong một sơ đồ mà 37 trận trước đó ông chưa hề dùng, trong một trận đấu ông để hai học trò cưng của mình là Rashford và Greenwood trên ghế dự bị. Là sai hay đúng, hạ hồi phân giải. Nhưng có một điều chắc chắn không sai: Cavani xứng đáng được tin tưởng đá chính trong đêm nay, và trong các trận đấu tới.