MU của thời hiện đại có thể không có năng lực thực sự tôn vinh ký ức về Sir Bobby Charlton. Phong độ thất thường, bản lĩnh yếu kém trên sân cỏ và sự tầm thường ở mọi khía cạnh đã khiến CLB trôi dạt quá xa những tiêu chuẩn mà Sir Bobby Charlton dày công tạo nên. Khi đội bóng của Erik ten Hag nỗ lực giành chiến thắng trước đội xếp cuối bảng Sheffield United vào đêm qua, chỉ vài giờ sau khi Hiệp sĩ Charlton qua đời, họ không xứng đáng để so sánh với đội bóng vĩ đại của ngài thời xưa.
Không phải là họ thiếu nỗ lực, chỉ là lực bất tòng tâm. Thắng may mắn một cách nhọc nhằn một đội bóng đang ở vị trí đội sổ chính là chất lượng của MU hiện tại. Cú sút xa của McTominay may mắn trúng chân hậu vệ đối phương bay vào lưới, pha ghi bàn cầu may của Diogo Dalot để đem về 3 điểm đã nói lên tất cả. Hai tuần trước, Ten Hag phải trông cậy vào cú đúp muộn của Scott McTominay khi đội của anh lội ngược dòng đánh bại Brentford.
Còn đêm qua, tại Bramall Lane, Ten Hag có một anh hùng từ trên trời rơi xuống là Dalot. Trong khi đó, những người được kỳ vọng như Marcus Rashford và Bruno Fernandes vẫn giở bài cũ: sô cô la trên ĐTQG, cơm nát cháo hoa ở CLB. Tuy nhiên, MU vẫn cần đến phút thăng hoa của McTominay, tiền vệ đã ghi bàn thắng thứ ba sau hai trận và mở tỉ số cho MU ở trận này, cho dù sau đó mắc sai lầm tạo ra một quả phạt đền khiến Oli McBurnie gỡ hòa ngay từ chấm 11m. MU cũng cần những quyết định xử lý quyết đoán của Dalot, với pha cứa lòng chân phải ghi bàn vô cùng đẹp mắt ở phút 77.
Dẫu sao, Ten Hag đã có 2 chiến thắng liên tiếp ở Premier League sau một khởi đầu mùa giải khó khăn. Với 3 điểm quý giá, MU đã nhảy lên vị trí thứ 8 trên BXH, chỉ còn kém đội đầu bảng Man City 6 điểm (15-21). Song, những chiến thắng đó đều không đẹp. Trận đấu với Brentford cũng không mấy suôn sẻ và trận đấu với Sheffield cũng thế. Các cầu thủ của MU đã trải qua một đêm thi đấu đầy cảm xúc trước những đối thủ luôn sẵn sàng gây khó khăn và muốn làm nhục đội bóng đã từng vĩ đại nhất kỷ nguyên Premier League.
Tuy nhiên, chúng ta cũng phải thừa nhận sự nỗ lực tột cùng của các cầu thủ MU. Đặc biệt, Harry Maguire đã vượt qua thử thách lần thứ hai. Anh lại cùng Jonny Evans ở vị trí trung vệ, đã tự đứng dậy sau khi bị Vinicius Souza hạ gục trong hiệp một để tạo ra một màn trình diễn xuất sắc nhất trận đấu. Thật vui khi thấy Maguire được cả CĐV của hai đội cổ vũ. Dù tương lai ở MU có ra sao đi chăng nữa, anh cũng đã phải đối mặt với quá nhiều lời chỉ trích không công bằng.
Thủ thành Andre Onana cũng sẽ cảm thấy tốt hơn rất nhiều nhờ màn trình diễn của mình. Thủ môn người Cameroon đã thực hiện 4 pha cứu thua xuất sắc trong trận đấu này. Ngược lại, Rashford đã câm lặng như trong cả mùa giải này. Cả trận đấu, chân sút này chỉ có một pha dứt điểm chệch khung thành trong hiệp hai. Fernandes vẫn tệ như thường, thi đấu rườm rà, tốn bóng và không hiệu quả trong các đường chuyền. Anh đã sút vọt xà ngang bằng một quả đá phạt trước khi hiệp một kết thúc.
Nhưng đây không bao giờ xứng đáng được gọi là lễ hội bóng đá. Ten Hag cho biết: “Trong hiệp một, chúng tôi đã thi đấu không đạt tiêu chuẩn của Sir Bobby Charlton nhưng hiệp hai tốt hơn một chút. Một huyền thoại và một người khổng lồ đã qua đời. Tôi đã đến gặp một số cầu thủ và họ đã có được động lực từ Sir Bobby để chơi tốt hơn”. Dù sao, trong tình cảnh này, MU cứ phải chiến thắng cái đã, còn hay dở tính sau. 3 điểm mới là thứ giá nhất, bởi nó là bệ đỡ nâng cánh vị trí trên BXH cũng như tinh thần của toàn đội.