Cũng tháng này, cách đây 3 năm, Ole Gunnar Solskjaer thừa nhận trải nghiệm buổi chiều tồi tệ nhất trong sự nghiệp liên quan tới bóng đá của mình ở MU. (Đương nhiên, khi đó ông thầy người Na Uy chưa biết tới buổi chiều bị sa thải sau trận đấu với Watford).
Lúc đó, ngay sau khi nhận được hợp đồng dài hạn từ MU, mùa giải trở nên thảm hại không thể ngờ với Ole khi đội bóng của ông chỉ thắng được 1 trong 9 trận cuối mùa 2018/19. Tại Goodison Park, kết quả tồi tệ nhất xuất hiện, một trận thua 0-4.
Tỷ số đương nhiên nặng hơn trận thua gần nhất của MU, nhưng mức độ thất vọng thì không thể bằng. Tối qua, Quỷ đỏ chỉ thua 0-1 trước Everton nhưng đây không còn là đối thủ từng đua tranh dự cúp châu Âu như trước, họ chỉ là đội đang đua trụ hạng mà thôi. Everton chưa bao giờ mất tự tin như thế, và HLV Frank Lampard đối diện nguy cơ bị sa thải chỉ 68 ngày sau khi nhậm chức.
Nhưng trước MU, Everton tìm lại được sự tự tin vốn có của mình. Họ chơi không quá xuất sắc, chỉ là đối thủ quá tầm thường. Quỷ đỏ chơi quá nhạt nhòa, không chỉ so với những con người mà họ đang có, mà so với chính đối thủ bên kia chiến tuyến.
Việc tung Juan Mata vào sân trong hiệp 2 cho thấy mức độ túng quẫn thật sự. Bao nhiêu người ở đây còn biết là Mata vẫn chơi bóng? Chắc ít thôi, vì phần nhiều nghĩ anh ta đã trở thành… đại sứ của đội khi từ lâu đã chỉ ngồi một chỗ.
Mata mới có trận đấu đầu tiên tại Ngoại hạng Anh mùa này, và châm biếm thay, nó cũng có thể đại diện cho cả MU. Thứ bóng đá này có khi lại hợp với một lão tướng như Mata bởi lấy đâu ra tốc độ, sự đột biến. Thay vào đó, là mờ nhạt, rời rạc, vô cảm, được dẫn dắt bởi một HLV đang đếm từng ngày để rời khỏi cương vị… HLV.
Tương tự, rất nhiều người khác cũng đang đếm. Pogba? Ronaldo? Rashford? Ai ở đây thực sự là người của MU, thực sự nghĩ cho MU? Một HLV mới, có thể là Erik ten Hag, sẽ giải quyết được toàn bộ núi vấn đề này? Ồ, không! Ông ấy suy cho cùng cũng giống những người này, sẽ chỉ là một người ngoài mà thôi, nếu thứ tinh thần bạc nhược vẫn được bao che ở Old Trafford.