Rashford luôn thi đấu không ổn định, điều này không phải mới xuất hiện mà đã bộc phát từ thời Jose Mourinho. Tuy nhiên, MU vẫn cứ mong đợi vào chân sút này một cách hão huyền. Rashford được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất năm ở mùa trước do các CĐV MU bình chọn, và 2 tháng sau, anh trở thành cầu thủ hưởng lương cao nhất sau khi ký hợp đồng mới.
Tuy nhiên, Rashford chỉ ghi bàn 1 lần trong 7 trận đầu tiên mùa này (bàn mở tỷ số trong trận thua 1-3 trước Arsenal hồi đầu 9/2023). Nó khác xa so với đầu năm nay, khi anh ghi 16 bàn sau 17 lần ra sân và được nhiều người đánh giá là cầu thủ có phong độ ghi bàn tốt nhất của bóng đá châu Âu. Vì vậy, những gì đã thay đổi? Thật ra nó chỉ là bình mới, rượu cũ.
Rashford đã kết thúc mùa trước, vốn được cho là hay nhất sự nghiệp, với tổng số bàn thắng không tính phạt đền (xG) là 0,48 bàn/mỗi 90 phút. Ở 7 trận của mùa này, nó tụt thẳng xuống 0,42 bàn/mỗi 90 phút. Thế nhưng vẫn cao nhất MU.
Hiệu suất ghi bàn của Rashford kém bởi vì anh không biết cách tận dụng những cơ hội tốt. Cứ phải mất 2,5xG thì Rashford mới ghi được một bàn thắng, thấp đến mức tệ hại. Từ trước tới nay, 2 chỉ số này của Rashford phần lớn ngang bằng nhau, vì vậy, hiệu suất ghi bàn này là điểm đen gây thất vọng.
Chỉ số 4,4 cú sút/mỗi 90 phút trong 7 lần ra sân ở Premier League của anh là tỷ lệ cao nhất MU, song nó càng cho thấy, Rashford sút đã kém đi như thế nào. Những pha dứt điểm của anh ở mùa này chỉ đem đến sự bức xúc và tiếc nuối cho những người chứng kiến. Phong độ của Rashford ở trận thua Brighton và Crystal Palace đã bị soi dưới kính hiển vi vì chúng quá kém.
Ở trận thua Brighton, Rashford đã sút 9 lần nhưng không đi trúng khung thành lần nào. Phải 7 năm rồi, MU mới có một cầu thủ không thể ghi bàn với chừng đó cú sút trong 1 trận đấu. Tỉ lệ nghịch với hiệu quả dứt điểm là sự ích kỷ. Người ta đã nhìn thấy sự miễn cưỡng rõ ràng của Rashford khi chuyền cho đối tác tấn công mới Rasmus Hojlund, điều đã trở thành tâm điểm bàn tán.
Điều này cũng đã xảy ra trong trận thắng Burnley đầy may mắn khi anh quyết định tự mình ghi bàn bất chấp đám đông hậu vệ phía trước thay vì chuyền bóng cho Casemiro không bị kèm cặp. Đây không phải là sự ích kỷ mới. Gần như không có sự thay đổi nào về tần suất chuyền bóng cho đồng đội ở các mùa giải đã qua. Trung bình, Rashford chỉ có 24 đường chuyền/mỗi 90 phút cho đồng đội mà thôi.
Nó càng trở nên tiêu cực khi chất lượng dứt điểm của Rashford lại tụt quá gối bởi trong 26 cú sút của anh ở Premier League mùa này, 15 cú đã bị cản phá. Đá ở vai trò tấn công, nhưng Rashford rất ít khi chịu gây sức ép trên cao khi đối phương có bóng hoặc không thích chạy về sân nhà để hỗ trợ phòng ngự. Mùa giải trước, anh chỉ có trung bình 19 pha pressing/mỗi 90 phút. Còn mùa này, chỉ số đó đã thấp hơn nhiều với 15 pha.
Hãy so sánh với chỉ số 24,8 của Alejandro Garnacho, hay tổng số truy ép đối phương khi mất bóng của Hojlund là 114 lần, dù thời gian thi đấu chỉ bằng 1/3 của Rashford (123 lần). Rõ ràng, sự lười biếng của Rashford là không thể bào chữa, dường như anh không gắn cho mình ý thức phải tham gia phòng ngự, thứ sẽ khiến anh bị tống cổ sớm nếu thi đấu cho Pep Guardiola hay Jurgen Klopp.
Nhiều người cho rằng việc gây áp lực trên cao không phải nhiệm vụ của Rashford bởi cầu thủ này trở nên quan trọng nhất khi MU có bóng, và anh trở thành mối đe doạ phản công sắc bén nhất. Quả thật, ở công việc này, Rashford làm rất tốt với 650 lần chạy nước rút ở mùa trước – nhiều thứ 8 toàn giải. Mùa này, nó vẫn diễn ra, chỉ tiếc là không đồng hành cùng bàn thắng, thứ thành tựu mà MU thèm muốn ở những trận đấu như với Crystal Palace.