Tính đến thời điểm trận đấu giữa hai đội vào Chủ nhật tuần này, đã hơn 2 năm kể từ lần cuối cùng người hâm mộ Liverpool đến thăm sân nhà của Man United, và đội bóng của Jurgen Klopp đang thi đấu thăng hoa, còn đoàn quân dưới quyền Ole Gunnar Solskjaer thì ngày một sa sút.
Kết quả của trận đấu sắp tới là rất quan trọng với MU. Thất bại 4-2 trước Leicester ở vòng đấu vừa qua không chỉ kết thúc chuỗi 29 trận bất bại của MU tại giải đấu. Mặc dù đám đông CĐV vẫn hát vang tên Solskjaer ở các trận đấu, nhưng những nghi ngờ về khả năng của đội bóng lẫn trình độ của Solsa ngày một tăng lên. Nhiều người đã công khai nói về thời điểm ông mất việc và ai là người thay thế.
Về tổng thể, sự ủng hộ dành cho MU suy giảm bởi thành tích trên sân của họ là rất đáng thất vọng. Trước mùa giải này, MU được cho là sẽ có nhiều tiến bộ và cạnh tranh danh hiệu, nhưng Á quân mùa trước dù có thêm những cái tên sáng giá như Jadon Sancho, Raphael Varane và Ronaldo lại thi đấu ngày càng thụt lùi.
Sự hứng khởi, kỳ vọng trôi đi thật nhanh để nhường chỗ cho nỗi thất vọng. Nhìn vào những dòng bình luận trên mạng của NHM, cũng như các dòng trạng thái được các cầu thủ đăng tải trên trang cá nhân, có vẻ như chưa có những sự phản đối quá khích hay nổi loạn nào, nhưng sự thất vọng và chán chường thì đã tràn ngập khắp Nhà hát của những giấc mơ.
Đó là điều dễ hiểu, bởi 4 thất bại trong 8 trận gần nhất khiến NHM không khỏi lo lắng. 2 trận thua và 1 trận hòa trong 3 trận gần nhất ở Premier League thật đáng buồn, cho dù MU vẫn đang đứng ở vị trí không quá tồi tệ như vài mùa giải trước.
MU đang chơi không tốt, đó là thực tế không thể phủ nhận. Tại Champions League, suýt chút nữa trận đấu ra quân vào tháng 5 gặp Villarreal của United đã là một thảm họa. MU bị dẫn trước, lép vế trong phần lớn thời gian thi đấu nhưng vẫn thắng nhờ một vài khoảnh khắc chói sáng cá nhân.
MU luôn tung ra rất nhiều đường chuyền nhưng độ sát thương là không hề lớn, đội chơi thiếu cân bằng và mong manh trong việc kiểm soát thế trận. Mọi trận đấu đều đem tới cảm giác uể oải giống nhau và MU đang để thủng lưới quá nhiều – mặc dù Leicester là đội đầu tiên ghi nhiều hơn một bàn vào lưới họ trong mùa giải này.
Họ dễ bị tổn thương hơn sau giờ nghỉ giữa hiệp. MU hiểu rõ điều đó và tìm cách xây dựng chiến thuật để khắc phục, nhưng sau đó lại để thủng lưới khi hiệp hai bắt đầu. Trong trận đấu gặp Leicester, các bàn thua kiểu như vậy đến một cách dồn dập và thật đáng lo ngại.
Solskjaer là một huyền thoại của CLB, nhưng ông không thể đứng trên những sự chỉ trích từ người hâm mộ. Tất cả đã phát ngán với những lời biện minh hay xoa dịu tinh thần từ bất cứ ai quản lý các tài khoản mạng xã hội của các cầu thủ sau mỗi trận thua. Đưa ra phản ứng sau mỗi kết quả của MU là điều cần thiết, nhưng chưa đủ.
Nhiều cầu thủ của MU đã thi đấu kém cỏi trước Leicester, dù trước trận đấu đó, đội bóng này chỉ giành được 2 chiến thắng tại Premier League. Đáng buồn là đó không phải một bất ngờ. Harry Maguire và Luke Shaw, 2 trong số những cầu thủ xuất sắc nhất mùa trước và chơi khá hay cho ĐT Anh tại Euro 2020 đều sa sút bởi thể lực suy giảm và chấn thương.
Sai lầm của Maguire dẫn tới bàn gỡ hòa của Leicester khiến một số CĐV United mỉa mai rằng đó là màn trình diễn tốt nhất của anh trong màu áo Leicester. Solskjaer đã sai lầm khi để Maguire đá chính ngay lập tức sau vài tuần dưỡng thương. Solskjaer đã đánh bạc vì cảm thấy việc sử dụng Eric Bailly là một rủi ro lớn hơn. Đó cũng là lý do khiến Solskjaer ký hợp đồng vưới Varane.
Sự tức giận từ thất bại nặng nề hôm thứ Bảy đã giảm bớt sau chiến thắng ngược dòng không tưởng trên sân nhà trước Atalanta tại Champions League, nhờ đó giúp MU leo lên vị trí đầu bảng F. Nhưng những lo ngại sẽ không biến mất về tương lai của MU, Solskjaer và cả Ronaldo, người đã nổ súng trở lại cách đây vài giờ để giúp Quỷ Đỏ hoàn tất cú lội ngược dòng 3-2.
Tiền đạo người Bồ Đào Nha đã tạo nên ảnh hưởng tích cực trong phòng thay đồ và đã ghi được 6 bàn thắng, nhưng Man United dường như thanh thoát hơn khi Mason Greenwood và Edinson Cavani chơi trên hàng công so với một Ronaldo ít di chuyển.
MU cần những cầu thủ tên tuổi của họ thể hiện đúng khả năng. Paul Pogba nhạt nhòa, phong độ phập phù như đèn nhấp nháy cho dù vừa vô địch Nation League cùng ĐT Pháp. Cũng vì sự thất thường của tuyển thủ Pháp mà Solskjaer mãi kiên trì với cặp tiền vệ Fred và Scott McTominay.
Đêm qua, Pogba cũng chỉ được vào sân ở phút 66 để thay McTominay nhưng cũng không tham gia trực tiếp vào tình huống ghi bàn nào. Do đó, Fred và Tominay vẫn ra sân đều đặn bởi MU cần cặp đôi này dọn dẹp mọi đợt tấn công của đối thủ, khi mà hệ thống chống phản công của họ quá lỏng lẻo và dễ bị xuyên phá.
Rõ ràng, MU cần những chiến binh luôn chơi với 100% nhiệt huyết, dù có thường xuyên “tấu hài”, chứ không chỉ những cầu thủ trận trước thăng hoa, trận sau mắc sai lầm tai hại.
Công lao của Solsa là không thể phủ nhận. Ông đã biến MU từ một mớ hỗn độn trở thành Á quân Premier League và Europa League vào mùa giải trước. Jose Mourinho cũng đã đưa MU về đích ở vị trí thứ hai trước khi bị sa thải, nhưng Solskjaer chắc chắn đã giúp vực dậy tinh thần của đội bóng, xây dựng lại văn hoá CLB, củng cố tinh thần và sự đoàn kết trong nội bộ United.
Tương lai của Solskjaer dường như bớt lung lay sau trận thắng Atalanta và hư danh “dẫn dầu bảng F tại Champions League” nhưng sự bất mãn của NHM về năng lực và tầm nhìn của HLV ngày càng tăng. Điều đó đã tăng cao dữ dội khi nhìn vào phản ứng của họ với các Status của MU trên Facebook và Twitter có liên quan đến đội hình, diễn biến và kết quả trận đấu.
Cú lội ngược dòng không tưởng rạng sáng nay không thể che lấp được việc MU thua toàn diện trước Leicester. Chứng kiến điều đó, NHM càng thắc mắc về phong cách huấn luyện, bài vở chiến thuật và bản lĩnh trong những trận đánh lớn của Solskjaer.
Trước mắt MU tiếp tục là chuỗi trận vô cùng khó khăn, liên tục đụng độ những đối thủ khó nhằn ở cả Premier League và Champions League. MU đã tự đẩy mình vào thế khó khi liên tục đánh rơi điểm ở cả hai đấu trường ở giai đoạn khởi đầu mùa giải dù gặp các đội bóng không quá khó chơi.
Những trận thua trước West Ham, Aston Villa, Young Boys, Leicester hay là nguyên nhân dẫn đến tình cảnh hiện tại. Chẳng ai biết trong những trận đấu tới Solsa sẽ dùng bùa phép gì để dẫn dắt MU vượt qua được hiểm cảnh. Bất kì đội bóng nào cũng có thể đánh bại MU của Solskjaer.
Các cầu thủ MU thường chơi hay tại ĐTQG, nhưng trở về với bộ mặt thất thường mỗi khi chơi cho CLB. Fred luôn là người bị réo tên ở mỗi trận thua của MU, nhưng lại chơi đầy thanh thoát ở ĐT Brazil, còn Pogba luôn chói sáng khi cống hiến cho ĐT Pháp chứ không mấy khi đạt 100% phong độ ở MU.
Không khó để chỉ ra nguyên nhân chính là ở Solskjaer. Khi đã có trong tay những con người đủ chất lượng mà vẫn để những đội bóng như Westham chơi lấn lướt, có Cristiano Ronaldo trên hàng công mà vẫn bế tắc trong việc tìm bàn thắng thì lỗi lớn nhất đương nhiên thuộc về HLV.
MU sở hữu những cầu thủ có thể “tự làm tự ăn” rất tốt. Ronaldo và các đồng đội đã cứu Solskjaer khỏi gãy ghế không ít lần. Đã có nhiều trận đấu MU chơi vô cùng bế tắc, để rồi một khoảnh khắc loé sáng của cá nhân đã giúp MU có 3 điểm, điển hình như trận thắng Atalanta vừa xong.
3 bàn thắng của Rashford, Maguire và Ronaldo trong hiệp 2 đã lại khiến Solskjaer khỏi cơn nguy kịch trước khi ác mộng Liverpool ập tới vào cuối tuần này. Nếu không có cầu thủ cứu giá, có lẽ Solskjaer đã bị sa thải từ lâu rồi.
Trong suốt 3 năm qua, MU dưới thời Solskjaer vẫn thiếu hiệu quả trong việc xuyên phá những đội bóng chơi co cụm, pressing không đồng bộ, gần như liệt hẳn cánh phải hay thường xuyên để thua từ những tình huống cố định. Và câu hỏi lớn nhất chính là Solskjaer đã huấn luyện cầu thủ những mảng miếng chiến thuật nào?
Chưa có câu trả lời thoả đáng cho vấn đề này, còn MU thì cứ thi đấu một cách rời rạc, mạnh ai người nấy đá hết tuần này sang tuần khác. Mọi sự bức tức vẫn chỉ dồn vào Solskjaer, người thường ngồi lặng thinh trên băng ghế chỉ đạo để xem cầu thủ tấu hài và thường trả lời phỏng vấn một cách khéo léo để thoát khỏi những câu hỏi về những trận thua của MU.
Nhưng Solskjaer không thể nói mãi rằng “CLB đang đi đúng hướng nữa”. Ông đã có gần 3 năm “thất bại đúng hướng”, điều chỉ có Sir Alex Ferguson có được vào tháng 12 năm 1989, nhưng sức ép dồn lên chiếc ghế của Solsa đang tăng lên hơn bao giờ hết.
Không có gì là bất công khi đánh giá một HLV sau 3 năm làm việc mà vẫn trắng tay. Những nghi ngờ về việc Solskjaer trở thành người sẽ đưa MU trở lại thời hoàng kim đang ngày càng lớn cho dù chiến thắng tươi rói trước Atalanta sẽ giúp chỉ số ủng hộ HLV tăng lên trước thềm đại chiến nước Anh với Liverpool.
Chủ Nhật này, Liverpool sẽ trở lại Old Trafford một cách đầy hứng khởi và tự tin vào một chiến thắng. Còn những người yêu mến MU có lẽ đang ước ao rằng HLV Solskjaer có năng lực biến đội bóng thành kẻ chinh phục thật sự chứ không phải lo nơm nớp trước mọi trận đấu, trước mọi đối thủ.