Trong lần đầu tiên Man United bị Wolves đánh bại ngay trên sân nhà Old Trafford, đội bóng của Ralf Rangnick đã để đối thủ áp đảo hoàn toàn gần như mọi chỉ số và chỉ tung ra được một cú sút trúng đích trong hiệp một.
Đôi khi, những con số thống kê cơ bản nhất này có thể tạo nên những cái nhìn sai lệch. Nhưng riêng trong trận đấu này, mọi thứ đều chỉ ra rằng MU thực sự là một đội bóng tầm thường và không gì có thể bào chữa cho điều đó.
Sự bất ổn đang hiển hiện rõ tại Old Trafford. Ai cũng có thể cảm nhận được sự bất lực của David De Gea khi anh bắt được bóng từ một tình huống cố định của Wolves, lao tới rìa vòng cấm, đảo mắt khắp sân để tìm các phương án phát động tấn công nhưng không thể tìm ra một người đồng đội nào đang đứng ở khoảng trống.
Man United luôn rơi vào thế bị động. Rangnick đã cố tìm kiếm nguồn cảm hứng cho đội bóng từ băng ghế dự bị. Trong khi các cổ động viên chào đón sự xuất hiện của Bruno Fernandes, người không có mặt trong đội hình xuất phát, thì họ cũng phải bất bình khi nhận ra người bị thay thế là Mason Greenwood, cầu thủ đã chơi ấn tượng nhất trong bộ tứ tấn công của Man United.
Greenwood cũng là người đầu tiên phải rời sân ở hiệp một trận hoà trước Newcastle United. Và thật khó để không kết luận rằng Rangnick đã không đủ dũng cảm để cho những tên tuổi nổi tiếng hơn trong đội hình của ông phải chịu sự xấu hổ. Cụ thể, ông không dám động đến ngôi sao Cristiano Ronaldo.
Man United đã thua Wolves một cách hoàn toàn xứng đáng. Rangnick thừa nhận điều đó trong cuộc họp báo sau trận đấu và hậu vệ Luke Shaw cũng cho rằng đội bóng của mình đã không tạo được một chút sức ép nào về phía đối thủ. Shaw nói thêm: “Trận đấu tựa như một trò chơi dễ dàng đối với Wolves”.
Man United hiện chỉ thắng 5 trong số 10 trận đấu trên sân nhà tại Premier League mùa này, và chỉ thắng 9 trong số 19 trận tại Old Trafford mùa trước. Điều này đang trở thành một thói quen khó có thể thay đổi. Nguyên nhân nào dẫn đến sự sa sút đáng kinh ngạc này?
Những vấn đề của MU đã xảy ra từ trước khi Rangnick, huấn luyện viên người Đức, tiếp quản đội bóng. Mới chỉ nhận việc chưa đầy một tháng cho nên sẽ là không hợp lý nếu yêu cầu một sự thay đổi ngay lập tức bởi các kế hoạch của Rangnick đã bị xáo trộn do những sự vắng mặt vì COVID-19. Ông cũng đã không còn hai vị trợ lý là Micheal Carrick và Kieran McKenna, những người mà Rangnick rất muốn giữ lại nhưng bất thành.
Rangnick cũng không phải người duy nhất phải chịu trách nhiệm khi phần lớn các cầu thủ chủ chốt của Man United đều không có phong độ cao hoặc bị cuốn vào những rắc rối ngoài chuyên môn.
Nhưng khó hiểu nhất là chất lượng chơi bóng của Man United khi họ thường xuyên để thủng lưới từ những tình huống chuyền bóng bất cẩn và vụng về. Một điều mâu thuẫn nữa, đó là Shaw đã nói rằng Man United thi đấu thiếu cường độ. Shaw công khai nói rằng các đồng đội của anh cần phải tỏ ra nhiệt huyết hơn, và đó là một dấu hiệu đáng lo ngại.
Shaw nói với Sky Sports: “Tôi không nghĩ rằng tất cả chúng tôi đã ở đó cùng nhau. Những cầu thủ mà chúng tôi đang có đều rất giỏi nhưng đôi khi chất lượng là chưa đủ. Chúng tôi cần chơi bóng với cường độ cao hơn, nhiều động lực hơn. Trong phòng thay đồ, chúng tôi biết mình muốn gì nhưng ngoài sân cỏ, chúng tôi cần cống hiến 100% sức lực. Để giành chiến thắng trong những trận đấu kiểu này, tất cả chúng ta cần phải cố gắng 100%”.
Về phần mình, HLV Rangnick cho rằng đội bóng của ông đã quá “hiền lành” khi không có bóng và đặt ra câu hỏi liệu Man United có đủ tâm lý và thể chất để theo kịp lối chơi pressing tầm cao của ông hay không.
Man United đang gặp phải vô số vấn đề. Nếu hỏi 100 CĐV Man United đã rời Old Trafford vào đêm thứ Hai vừa qua, rằng hãy giải thích điều gì đang xảy ra, bạn sẽ nhận được 100 câu trả lời khác nhau. Sự hỗn loạn lớn đến mức những người hâm mộ có thể đưa ra 100 biến thể khác nhau của đội hình xuất phát yêu thích của họ.
Đây là thời điểm không thể đổ lỗi cho những vật tế thần thông thường. Harry Maguire và Paul Pogba đã vắng mặt. Fernandes và Marcus Rashford, những người đã gây thất vọng cũng ngồi trên băng ghế dự bị.
Trong khi đó, Phil Jones, trung vệ trong suốt hai năm luôn phải hứng chịu những sự cười chê lại có màn trình diễn cá nhân xuất sắc nhất trong lần tái xuất sân cỏ. Dù thế nào đi nữa, rất khó để lập luận rằng các quyết định của Rangnick đang giúp ích cho Man United.
Trong cuộc họp báo ra mắt của mình, Rangnick đã nói một cách rõ ràng về việc kiểm soát. Ông thầy người Đức muốn xoá bỏ sự hỗn loạn của Man United và đem đội bóng về lại trật tự. Do đó, thật đáng ngạc nhiên khi một người đàn ông sở hữu vẻ ngoài điềm đạm như Rangnick lại nhanh chóng bồn chồn và dường như không chắc chắn rằng đâu mới là hệ thống hoặc cầu thủ mà mình ưa thích.
Dường như đội hình đầu tiên mà Rangnick lựa chọn là 4-2-2-2. Tuy nhiên, trước cả Burnley và Wolves, vai trò của hai cầu thủ ở vị trí số 10 dường như đã thay đổi. Thay vì bó vào trung tâm, cả Greenwood và Jadon Sancho lại hoạt động nhiều hơn ở hai hành lang như những cầu thủ chạy cánh thông thường, đôi khi họ thậm chí còn ôm sát đường biên.
Ở hiệp một cuộc đối đầu với Wolves, Man United có vẻ như đã chơi với sơ đồ 4-2-4 cổ điển, nhưng các cầu thủ đứng quá xa nhau, cặp tiền đạo Edison Cavani và Cristiano Ronaldo thì quá “tĩnh”. Thêm vào đó là bộ đôi tiền vệ trung tâm Scott McTominay – Nemanja Matic quá chậm chạp và không có đủ tố chất để kéo bóng lên một cách chính xác và tốc độ.
Sơ đồ kiểu 4-2-2-2 cũng phủ nhận vai trò của Fernandes, cầu thủ xuất sắc nhất của Man United kể từ khi gia nhập CLB từ 2 năm trước, người hoạt động hiệu quả nhất khi được là trung tâm của những đường lên bóng. Trong hiệp một, Rangnick đã đưa ra sự điều chỉnh khi từ bỏ hàng hậu vệ 4 người và chuyển Man United sang hệ thống phòng ngự với ba trung vệ, và Sancho hoạt động như một hậu vệ cánh trái.
Man United hầu như không cải thiện được gì cho đến khi Fernandes xuất hiện. Chỉ trong khoảng 5 phút sau đó, Man United ngay lập tức có hai cơ hội nguy hiểm từ ngoài vòng cấm, đội bóng của Rangnick trông giống như có khả năng cạnh tranh chức vô địch Champions League và có những chân sút cừ khôi sẵn sàng tung ra những cú sút xa trái phá.
Rangnick đang chưa tìm ra cả hệ thống lẫn con người thích hợp. Ông bắt đầu nhiệm kỳ của mình bằng cách thường xuyên sử dụng Diogo Dalot và Alex Telles ở vị trí hậu vệ cánh, nhưng sau đó thì Wan-Bissaka và Shaw đã chơi liên tiếp các trận đấu, sau khi họ có màn trình diễn tàm tạm trước Burnley.
Tương tự là Nemanja Matic, người được ưu tiên hơn Fred ở vị trí tiền vệ trung tâm mặc dù cầu thủ người Brazil có màn trình diễn ấn tượng nhất kể từ khi chơi cho Man United trong trận đấu gặp Crystal Palace vào tháng trước. Trong khi đó, Fernandes bị loại sau khi dính án treo giò ở trận gặp Burnley nhưng đến trận gặp Wolves cũng phải ngồi dự bị.
Đội trưởng Ronaldo thì vẫn gây thất vọng và ngay cả những người ủng hộ Ronaldo nhiều nhất cũng phải tự hỏi rằng liệu sự hiện diện của anh ấy tại Old Trafford có làm tan biến đi sự cân bằng trong cả tập thể Man United hay không.
Ragnick có thể tranh luận rằng công việc của ông đã gặp nhiều trắc trở so với kế hoạch ban đầu, nhưng mặt khác, nếu người thuyền trưởng cứ đưa ra quá nhiều sự thay đổi mang tính liên tục như vậy có thể làm suy giảm sự tin tưởng mà các cầu thủ Man United đang dành cho vị huấn luyện viên tạm thời của họ.
Ở chiều ngược lại, thật khó để tìm ra những cái tên nổi trội để Rangnick có thể trao trọn niềm tin. Nhưng Rangnick hãy nhớ rằng ông đang dẫn dắt một đội bóng có áp lực lớn nhất thế giới. Nếu không thể tìm cách giúp Man United giành được chiến thắng và cải thiện vị trí, áp lực đó sẽ nghiền nát ông như đã nghiền nát 4 người tiền nhiệm.
Đó là cái khó của chiến lược gia người Đức nhưng chắc chắn ông đã lường trước được điều này trước khi nhận lời mời của Man United. Dẫu sao, trong thời gian này, Man United của Ragnick vẫn đang vật lộn trong nhiệm vụ tìm ra bản sắc của mình. Rangnick chưa thể đưa ra chỉ dấu tích cực về việc giúp Man United mau chóng thoát khỏi cơn khủng hoảng.