Khi Guardiola “bắt bài” De Zerbi
Brighton là một đối thủ khó chịu, với bất kỳ đội bóng nào. Trong cách chơi của đoàn quân dưới quyền Roberto de Zerbi vừa có sự bài bản, nhuần nhuyễn, lại vừa có sự bùng nổ, khó lường. Chính HLV Pep Guardiola sau trận cũng đã nói thẳng rằng không có đội bóng nào trên thế giới có thể kiểm soát được Brighton hiện tại trong suốt 90 phút. “Tôi tự hào khi đội bóng của tôi có thể làm được điều đó trong 55, 60 phút,” Pep nói sau trận.
Nếu đã chỉ có thể kiểm soát Brighton trong một quãng thời gian nhất định, thì tốt nhất là làm điều đó vào đầu trận đấu. Đó cũng là lý do Man City chọn cách nhập cuộc mang tính áp đặt toàn diện, đẩy cao đội hình và tạo ra một sức ép khủng khiếp lên thủ môn và các hậu vệ của Brighton khi họ muốn triển khai bóng. HLV De Zerbi chắc chắn là đã lường trước được kịch bản Man City tổ chức vây ráp tầm cao, ông chỉ không ngờ được là các nhà ĐKVĐ lại làm điều đó một cách quyết liệt và giàu năng lượng đến thế.
Sự bối rối của Brighton thể hiện rõ nhất qua hình ảnh của của Carlos Baleba. Ở vòng trước, ngôi sao tuổi teen người Cameroon đã có một màn trình diễn cực kỳ ấn tượng trước Liverpool, trong đó ấn tượng nhất là khả năng nhận bóng dưới áp lực lớn và thoát đi. Nhưng trước Man City, Baleba đã không còn thể hiện được sự điềm tĩnh đó nữa. Dưới sức ép thường trực từ các cầu thủ City, anh thường xuyên có những pha xử lý lỗi. Một trong đó là đường chuyền thiếu lực để bóng vào chân Erling Haaland, trước khi tiền đạo người Na Uy nã đại bác nâng tỉ số lên 2-0.
Khi không thể phát huy được năng lực phát triển bóng thường thấy, Brighton đành chấp nhận để Man City nắm quyền kiểm soát trận đấu. Đó là một thực tế tai hại, bởi rõ ràng là Guardiola đã có sẵn kế hoạch khoét sâu vào vấn đề ở vị trí hậu vệ phải của đội khách. Ở đó, HLV de Zerbi buộc phải sử dụng lão tướng James Milner do những lựa chọn tốt nhất đều dính chấn thương. Ở tuổi 37, Milner không còn đủ nhanh nhẹn và dẻo dai để đối phó với những pha đi bóng đầy trực diện của Jeremy Doku.
Cả hiệp một, City hầu như chỉ tấn công ở cánh này, và mỗi lần Doku có bóng là một lần khung thành của Brighton chao đảo. Sự yếu thế của Milner trước Doku buộc Brighton phải điều người về hỗ trợ, dẫn tới hệ quả tất yếu là họ thiếu nhân sự ở những khu vực khác. Ở ngoài đường piste, De Zerbi chỉ còn biết lấy tay day trán một cách đầy bất lực. Sang hiệp hai, với việc thay Milner và thúc giục các cầu thủ chủ động hơn, De Zerbi đã giúp Brighton lấy lại được thế trận và có được bàn thắng xứng đáng. Nhưng điều này có lẽ cũng đã nằm trong tính toán của Pep.
Sẵn sàng cho serie “đại chiến”
Chiến thắng trước Brighton chứng kiến những “sự trở lại” quan trọng. Bên cạnh việc City tìm lại thói quen chiến thắng, các fan của họ còn được chứng kiến sự “trở lại” của Erling Haaland. Tiền đạo người Na Uy đã chấm dứt “mạch” trận tịt ngòi (có lẽ lúc này chỉ duy nhất Haaland mới không ghi bàn hai trận đã bị chỉ trích) với một pha xử lý cá nhân cực kỳ mạnh mẽ và chính xác. Nhưng quan trọng hơn cả là sự trở lại của Rodri. Tiền vệ người Tây Ban Nha một lần nữa chứng minh vai trò không thể thay thế trong đội hình của Man City với một màn trình diễn toàn diện.
Chiến thắng trước Brighton cũng là cách khởi đầu tốt nhất có thể cho một giai đoạn thi đấu đầy căng thẳng của Man City. Từ nay cho tới cuối tháng 11, họ sẽ trải qua ba trận đại chiến ở Premier League, lần lượt với MU (29/10, sân khách), Chelsea (12/11, sân khách) và Liverpool (25/11, sân nhà). Kết quả của những trận đấu này hoàn toàn có thể quyết định vị thế của Man City trong cuộc đua vô địch, trong bối cảnh những đối thủ lớn của họ như Arsenal, Tottenham và Liverpool đều sẵn sàng bứt phá mạnh mẽ.
Đây sẽ là mùa giải đầy khó khăn với Man City. Thực tế từ đầu mùa đã chứng minh điều đó. Nhưng với Man City, khó khăn là để vượt qua, để chinh phục, chứ không phải để bối rối, để khủng hoảng. Khủng hoảng? Khủng hoảng nào?