27 năm vinh quang ngập trời nhưng cũng báo hiệu sụp đổ ngay từ những ngày Alex Ferguson cùng M.U đi đến năm thứ 20. Bởi vì nếu Manchester United đã quen sống dựa vào Ferguson, thì sẽ lạc lối và mất phương hướng khi Ferguson rời bỏ con tàu. Và lời dự báo ngày nào đã thành hiện thực. Một thập kỷ kể từ ngày Ferguson nghỉ hưu, con tàu Manchester United vẫn lênh đênh vô định.
Một thập kỷ, chứ không phải 1 năm hay 5 năm. Phải chăng vì vòng xoáy của bóng đá hiện đại quá vội vã mà chúng ta quên đi sự biến động thời gian ấy? Bởi vì khi một đội bóng lớn nhất nước Anh thất bại sau từng đó năm, lạc lối sau từng đó năm, thì điều đó có nghĩa rằng đội bóng đó đang thất bại, những gì hậu Alex Ferguson đang thất bại. Cái oái ăm của Manchester United là đội bóng này chẳng ngần ngại trong việc “vung tiền mua danh hiệu”. Có nghĩa M.U không như Milan, Inter hay các đại gia chìm xuồng vì không có tiền.
Đội bóng này cẳng tiếc tiền, sẵn sàng vung nhiều tiền. Có điều họ thì vẫn như Milan, nơi danh hiệu cao quý vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Dẫu ngôi sao vẫn biết cách hiện diện tại Old Trafford, từ Di Maria ngày trước đến Ronaldo hôm nay. Khi bạn có ngôi sao, có tiền bạc, có lượng người hâm mộ đông đảo và kế thừa, mà vẫn thất bại, thì xin thưa chỉ có thể là HLV mà thôi. Thế thì M.U đã sai ở chỗ nào? M.U sai ở chính giấc mộng Ferguson.
Chính vì hiện diện quá lâu tại Manchester United, nên mọi dấu chân, hình ảnh, câu chuyện của Quỷ đỏ lúc này đều bị đóng đinh trong hình bóng của Alex Ferguson. Chiến thắng phút bù giờ của Solskjaer hay của Mourinho thì đều bị quy về “Fergie Time”. Một bản hợp đồng hời của M.U thì có câu chuyện “Ferguson tư vấn”. Còn nếu MU gặp khủng hoảng dưới tay Solskjaer thì lại lập tức xuất hiện dòng tin ngắn “Alex Ferguson quay lại giải cứu”.
Có nghĩa là gì? Mọi công lao của M.U được quy về hình ảnh Ferguson. Linh hồn của họ đã bị hình ảnh của Alex Ferguson trói buộc. Và xin thưa, lối thoát cho M.U chính là rũ bỏ hẳn hình ảnh Ferguson hoàn toàn trong tâm trí. Thời đại của Ferguson và Wenger đã thuộc về một thời đại đã qua, thời của những người HLV không chỉ là “coach”, mà còn là “manager”.
Tuy nhiên giờ bộ máy của MU lúc này không thể phó mặc vào một người lo tất cả từ A tới Z. Trong giai đoạn bóng đá thay đổi chóng mặt, các hệ thống chiến thuật thi nhau phá đảo, thì việc M.U cứ đi tìm một hình bóng Ferguson, chính là đi ngược với dòng chảy thời đại. Lịch sử đã chứng minh những ai đi ngược thời đại, thì đều bị bánh xe thời đại cán chết.
10 năm kể từ khi Ferguson ra đi, hệ tư tưởng của đội bóng vẫn bị Ferguson giam giữ.