Quyền trượng của Ten Hag
Một trong những lý do chính khiến Rangnick thất bại tại M.U là không dám loại bỏ Ronaldo. HLV người Đức thừa nhận Ronaldo không phù hợp với ý tưởng chiến thuật của ông, nhưng ông không thể để tiền đạo này ngồi ngoài khi anh vẫn ghi bàn đều đặn.
Ten Hag thì khác, ông sẵn sàng xếp Ronaldo ngồi ngoài ngay khi CR7 vừa tỏa sáng, vừa cán mốc 700 bàn thắng cho các CLB trong sự nghiệp và chiếm hết “spotlight” của truyền thông. Ngay từ đầu, Ten Hag luôn nhấn mạnh Ronaldo vẫn nằm trong kế hoạch của ông, nhưng điều đó không có nghĩa là tiền đạo 37 tuổi này được mặc định đá chính như trước. Ronaldo tất nhiên không chấp nhận điều này, nhưng quyền trượng giờ đây không nằm trong tay anh mà đã thuộc về Ten Hag.
Sau khởi đầu tệ hại tại Old Trafford, Ten Hag đã từng bước chứng minh tài năng và khẳng định vị thế của ông tại M.U. Nhà cầm quân người Hà Lan giúp M.U trở thành CLB đầu tiên ở mùa giải này đánh bại cả Liverpool, Arsenal và Tottenham. Trong đó, Arsenal và Tottenham hành quân đến Old Trafford với vị trí trong Top 3 bảng xếp hạng Premier League. Điểm chung của 3 trận đấu này: Ronaldo đều ngồi dự bị.
Mùa trước, M.U sống nhờ các bàn thắng của Ronaldo. Conte từng tuyên bố Tottenham của ông thua Ronaldo chứ không thua M.U, nhưng câu chuyện giờ đây đã khác. Ten Hag đang xây dựng M.U trở thành một tập thể đúng nghĩa, đủ sức giành chiến thắng mà không phụ thuộc vào ai. Quan trọng hơn, họ cũng sẽ không thể rạn nứt vì bất cứ lý do nào ngoài sân cỏ. Ronaldo càng giận dỗi, Ten Hag càng được ủng hộ, bởi lẽ ông đang giúp M.U đi đúng hướng.
M.U bắt đầu khác
Chiến thắng trước Tottenham có lẽ là lần đầu tiên kể từ thời Van Gaal, M.U mới lại thắng một đội bóng thuộc Big Six bằng lối chơi tấn công áp đặt. Sau 3 phút đầu tiên có phần lập bập, M.U đã tăng tốc và dồn ép Tottenham đến nghẹt thở. Chỉ trong 45 phút đầu tiên, Quỷ đỏ đã tung ra tổng cộng 19 lần dứt điểm – kỷ lục của họ tại Premier League. Trong đó, có 5 lần các cầu thủ áo đỏ khiến Hugo Lloris phải bay người hết cỡ, và 1 lần khác Antony bị cột dọc từ chối.
Cách chơi của M.U khiến người ta liên tưởng đến… Arsenal và Man City hiện tại, những đội có khả năng tạo sức ép khủng khiếp đến lúc đối thủ không chịu được thì thôi. Bằng chứng là ngay sau giờ nghỉ, M.U quả thực đã có bàn thắng giống như hệ quả tất yếu, từ tình huống sút bóng đập chân hậu vệ Tottenham của Fred.
Trước đó, M.U từng thắng Liverpool và Arsenal nhưng đều chơi lép vế, chấp nhận đá phòng ngự phản công ngay trên sân nhà. Với Tottenham thì khác, M.U làm chủ trận đấu suốt 90 phút và không cho đối thủ bất cứ cơ hội nào lật ngược thế cờ. Không phải vô cớ mà Ten Hag hạnh phúc ra mặt sau khi tiếng còi mãn cuộc vang lên. Vốn là HLV khó tính, nhưng Ten Hag đã phải khen ngợi màn trình diễn của các học trò đúng như những gì ông mong muốn.
Đặc biệt hơn, M.U đã thăng hoa mà không cần đến Christian Eriksen, người được xem là ngôi sao chơi hay nhất của họ từ đầu mùa. Tiền vệ người Đan Mạch mới ốm dậy và chỉ vào sân thay Casemiro ở phút 87, khi thế trận đã an bài. Chi tiết nhỏ này cho thấy M.U đang lột xác triệt để. Họ không chỉ chạm đến cảnh giới mà Ten Hag kỳ vọng, mà còn hứa hẹn biến hóa hơn, khó nắm bắt hơn khi bất cứ ngôi sao nào cũng có thể được thay thế khi cần thiết.
Casemiro khẳng định đẳng cấp
Chiến thắng trước Tottenham là trận thứ 5 liên tiếp Casemiro đá chính cho M.U và trong cả 5 trận, anh đều nằm trong nhóm những cầu thủ xuất sắc nhất. Sau thời gian dài phải ngồi dự bị, tiền vệ người Brazil đã bắt nhịp. Những lo ngại về tốc độ và khả năng tranh chấp tay đôi của Casemiro trước các cầu thủ nổi tiếng nhanh và khỏe của bóng đá Anh đã bị đập tan. Đẳng cấp vượt rội của Casemiro được xem là lý do quan trọng nhất giúp Fred và Bruno Fernandes hồi sinh ấn tượng trong những trận đấu gần đây.