Có phải Carvajal nói vậy vì anh là cầu thủ Real duy nhất được Enrique triệu tập ở loạt trận này? Đây là câu hỏi… vô nghĩa. Tóm lại, gọi hay không gọi cầu thủ của một CLB cụ thể vào ĐTQG – đấy đã là một vấn đề chung trong bóng đá quốc tế (tức loại hình bóng đá của các ĐTQG) từ bao đời nay rồi.
Đấy có thể là vấn đề chuyên môn, hoặc quan điểm cá nhân – chẳng hề quan trọng, nếu như HLV thành công. Người ta từng chỉ trích HLV huyền thoại Valery Lobanovsky về việc bê nguyên CLB Dynamo Kiev của ông vào đội tuyển Liên Xô dự VCK World Cup 1986 (kèm theo đó là ý kiến cho rằng Lobanovsky ghét các cầu thủ Spartak Moscow).
Phải nhắc lại trường hợp này là bởi khi ấy, đội tuyển Liên Xô của Lobanovsky thường xuyên có đến 12 cầu thủ Dynamo Kiev, tức hơn nửa danh sách đội. Trường hợp tương tự nhưng không đến mức “áp đảo” như thế, thì liệt kê không xuể. HLV Enzo Bearzot bị chỉ trích rằng quá ưu ái cầu thủ Juventus trước thêm World Cup 1982, rút cuộc thì ông lập chiến công hiển hách ở giải đấu ấy. Tất nhiên, ưu tiên sử dụng cầu thủ của CLB này thì hệ lụy tất yếu là phải bỏ bớt cầu thủ từ CLB khác, mà trong trường hợp tương đương về đẳng cấp thì thành ra là “ghét” CLB nào đó trong cuộc.
Bỉ là quốc gia không chỉ phân hóa bởi 3 ngôn ngữ khác nhau, mà đi kèm theo đó còn là vấn đề văn hóa, tập tính sinh hoạt, từ đó liên quan chặt chẽ đến một tình trạng nặng nề suốt vài chục năm trước đây: HLV trưởng… nói tiếng gì, từ đó chỉ thích dùng cầu thủ thuộc cộng đồng ngôn ngữ nào. HLV trưởng đội Bỉ hiện nay, Roberto Martinez, quyết định dùng… tiếng Anh làm ngôn ngữ chính mỗi khi Quỷ đỏ tập trung đội tuyển.
Tùy từng thời điểm cụ thể mà “phe còn lại” trong đội tuyển Đức là các thành viên của CLB nào (lúc là Dortmund, lúc là Leverkusen…), trong khi “phe kia” hẳn nhiên là các cầu thủ Bayern Munich. Cuối cùng, hơn mọi trường hợp, đội tuyển Tây Ban Nha có bao giờ thoát khỏi “vấn đề Barcelona – Real Madrid”. Chỉ khác nhau là nặng nhẹ, tùy lúc mà thôi.
HLV mà thành công thì trở thành người hùng, thất bại thì bị sa thải, hoặc phải chịu điều gì đó tương tự. Tóm lại, dùng ai thì đấy là việc của Enrique. Ông không thích dùng cầu thủ Real vì một lý do chuyên môn: cầu thủ người Tây Ban Nha trong hàng ngũ Real thường không thi đấu nhiều, đáng nói hơn là họ không giữ vai trò trụ cột để HLV xây dựng lối chơi xung quanh.
Càng là CLB lớn, lối chơi càng có nét riêng đặc trưng, từng đó càng dễ xung đột với lối chơi của ĐTQG. Cho nên, tình trạng cầu thủ giỏi của một CLB cụ thể không được HLV ĐTQG ưa chuộng (hoặc ngược lại), là điều hết sức bình thường.
Chỉ cần không thua Thụy Điển thì Tây Ban Nha lấy vé chính thức dự VCK World Cup. Nghĩa là HLV Enrique đang thành công. Ông thích hay ghét CLB nào (chứ không phải cầu thủ nào), tùy ý!