Trong chúng ta có lẽ đều biết về câu chuyện “Tái Ông thất mã”. Ông có nuôi một con ngựa. Một hôm, ngựa của ông bỏ chạy sang địa phận nước khác. Mọi người đến chia buồn, ông bảo có khi lại may. Quả nhiên sau đó ngựa ông trở về mang theo một con ngựa khác. Mọi người đến chúc mừng thì ông lại nói có khi lại là họa. Con trai ông ham cưỡi ngựa thế là bị ngã què chân. Lúc này hàng xóm đến thăm nom, nhưng ông lại thủng thẳng nói biết đâu lại phúc. Một năm sau, chiến tranh nổ ra, trai trẻ trong vùng phải xung quân và chết trận. Chỉ có con trai ông nhờ què chân mà miễn đi lính nên thoát chết.
Câu chuyện ấy mang hàm ý rằng trong cuộc đời này, phúc hay họa đều là khó có thể lường trước được. Có những thứ ngỡ là may mắn nhưng hóa ra là khởi điểm của bất hạnh, ngược lại có những thứ ngỡ là xui rủi, nhưng có khi lại mang những may mắn không ngờ ở trong ấy. Lối chơi ngốn thể lực của Liverpool là đất dụng võ không thể tuyệt vời hơn của các cầu thủ châu Phi. Nhưng mặt trái của nó là gì? Khi CAN đến thì họ phải bất lực nhìn những gì tốt nhất rời bỏ mình. Đấy là bất lợi của họ trong giai đoạn này. Cũng là lý do mà nhiều nhà chuyên môn không tin Liverpool có thể vô địch Premier League 2021/22. Dẫu thế như trong câu chuyện “Tái Ông thất mã”, thì thay vì mải miết nhìn vào sau lưng, nhìn về những Salah, Mane, Keita để luyến tiếc thì tốt nhất Liverpool nên nhún vai tự nhủ “Biết đâu nhờ họa mà lại được phúc”.
Trong mọi bất lợi đều có thuận lợi, đây là cơ hội không thể tuyệt vời hơn cho Liverpool thoát khỏi cái cảnh phụ thuộc Salah, cũng như tạo ra cơ hội bứt phá cho những ngôi sao còn lại trong đội hình. Ở đây chúng ta đang nói tới những con người như Origi, Oxlade-Chamberlain và Takumi Minamino. Những con người khát khao được ra sân, được thể hiện mình, nhưng thời gian không có để họ có thể được hoàn thiện. Hay như ta hay nói cho lãng mạn là “được mắc sai lầm để phát triển”. Origi hay Minamino còn chẳng có cơ hội nào khi mà Salah đã thi đấu như thể Liverpool không thể ra hồn ra vía nếu vắng anh. Vì vậy nếu những chàng trai dự bị kia tỏa sáng, và nếu Liverpool nhân những tháng ngày này tìm ra các động lực chiến thắng mới, thì khi Salah trở về có khác gì “hổ mọc thêm cánh”?
Khi giải phóng được những suy nghĩ này, thì Liverpool cũng phải biết cách chấp nhận thất bại. Phải, học cách thua để tăng sự trưởng thành cho một hàng công mới đầy khao khát, một lối đá không có nguyên liệu châu Phi làm điểm tựa. Rõ ràng việc mất ngôi sao Salah là chuyện không thể thay đổi được, do đó việc Liverpool học cách chấp nhận chúng để trưởng thành, tận dụng mọi nguồn lực đang có lại tốt hơn là việc cứ bám víu vào một hình bóng không thể ở bên họ ít nhất 1 tháng. Đây là cơ hội để Liverpool hoàn thiện mình!