Đầu tiên, cần dành những lời khen cho Brentford. Một đội bóng từng đánh bại cả MU và Man City, rồi cầm hòa Chelsea và Tottenham, thì hủy diệt Liverpool cũng không phải điều gì quá khó tin. Brentford đã có một trận đấu xuất sắc và thắng xứng đáng.
Nhưng chiến thắng của Brentford được bổ trợ bằng sự yếu đuối của Liverpool, không chỉ thể chất mà tinh thần. Đội bóng này từng được gọi là “quái vật” trong những màn cân não, tạo ra những cuộc lội ngược dòng không tưởng, nổi bật là khi thắng ngược 4-3 trước Barcelona dù thua 0-3 ở lượt đi bán kết Champions League 2018/19.
Nhưng theo thời gian, có vẻ như mọi thứ đều đã cùn đi, ý chí cũng vậy. Có tới 6 cầu thủ Liverpool trong đội hình đánh bại Barca 4 năm trước xuất hiện trên sân Gtech Community của Brentford nhưng người “quan trọng” nhất về tinh thần lại không có. Fan chắc chắn rất nhớ Jordan Henderson, nhớ những cái vỗ tay, những lời động viên, thậm chí hét vào mặt đồng đội của anh. Hendo là một “cái loa” kỳ diệu trong phòng thay đồ, liên tục truyền sức mạnh cho những người xung quanh.
Liverpool đã nhiều lần hưởng lợi từ sự giận giữ của Henderson – người không bao giờ bằng lòng với những vấn đề trên sân. Thế nên khi Brentford làm tung lưới Alisson tới 4 lần trong hiệp 1 từ những tình huống phạt góc, người ta mới thấm thía giá trị của thủ lĩnh tinh thần. Một lần là bất cẩn, hai lần là kém may mắn, nhưng tới bốn lần thì không thể chấp nhận được, dù VAR đã giải cứu một nửa.
Klopp vẫn rất quyết đoán, thay liền 3 cầu thủ ngay đầu hiệp 2. Tuy nhiên, có thể nhận ra sự máu lửa trong ông đã giảm rất nhiều. Có vẻ như sau 7 năm ở Anfield, sự tức giận trong Klopp cũng đã cạn kiệt.
Điển hình là khi Ibrahima Konate bực bội cho rằng mình đã bị Bryan Mbeumo phạm lỗi trong bàn thắng thứ 3 của Brentford, phản ứng của Klopp cũng chỉ ở mức vừa phải. Ông có lý khi điềm tĩnh hơn, thể hiện qua lời giải thích sau trận: “Khiếu nại với trọng tài giống hệt như nói với cái lò vi sóng. Bạn sẽ chẳng nhận được phản hồi. Trước mùa giải, BTC nói trọng tài sẽ luôn để mắt kỹ đến những tình huống gây tranh cãi. Thực tế, mọi chuyện lại diễn ra ngược lại”. Nhưng Klopp của hiện tại “cháy” bẽn lẽn hơn trước, đó là sự thật.
Và sau bàn thua đó là hình ảnh tiêu biểu của Liverpool thời điểm này. Andy Robertson trong vai trò thay thế Henderson đã cố gọi các đồng đội lại để bảo họ bình tĩnh, và rằng vẫn còn thời gian để ghi bàn.
Nhưng bất chấp những tiếng hò hét không ngớt của Robertson, các cầu thủ Liverpool mỗi người nhìn một hướng, thay vì nhìn vào mắt nhau. Họ không còn niềm tin ở nhau hay ở chính mình. Liverpool đã đầu hàng trong tiềm thức.
Sau 17 trận, Liverpool kém đội đầu bảng Arsenal 15 điểm và thi đấu nhiều hơn 1 trận. Họ thực tế gần nhóm xuống hạng hơn là vị trí dẫn đầu và giờ là lúc người ta lại nói nhiều về “lời nguyền 7 năm” của Klopp.