Vào những năm 2019-2020, có một sự trùng hợp đặc biệt đã diễn ra trên băng ghế chỉ đạo của nhiều CLB lớn, đấy là cảnh liên tiếp các huyền thoại cũ của CLB cầm quân chính đội bóng đã làm nên tên tuổi của chính mình. Đấy là những Andrea Pirlo ở Juventus, Mikel Arteta ở Arsenal, Frank Lampard ở Chelsea, hay Ole Gunnar Solskjaer ở Manchester United.
Nhiều lý do được đưa ra, như là sự hiểu biết về truyền thống CLB, rành văn hoá CLB, đặc điểm cầu thủ, hay là nói mỹ miều chút “làn sóng trẻ đang lên” với tư tưởng “nhân trị” hơn “pháp trị”. Tuy nhiên, tất cả đều không thể giấu diếm một điều có tính noi theo thành công của người đi trước. Juventus, Manchester United… đều lấy cảm hứng từ thành công của Pep Guardiola tại Barcelona 2008-2012 và Zinedine Zidane tại Real Madrid 2016-2018. Những kỳ tích, xin nhấn mạnh là “vô tiền khoáng hậu” mà Pep cùng Zidane đã thiết lập tại Barca và Real ở những năm họ cầm quân thực sự là một điều quá quyến rũ mà ai ai ở vị trí lãnh đạo của Chelsea, M.U, Arsenal… đều mộng về. Lampard được Chelsea lựa chọn vào năm 2019 cũng mang theo những ước vọng thầm kín đó.
Tuy nhiên, vì sao Lampard lại không được như Pep Guardiola? Vì tuổi tác và kinh nghiệm ư? Thực tế thì Pep thậm chí còn trẻ hơn Lampard khi cầm con tàu Barca vào năm 2008. Thời điểm ấy Pep mới chỉ 38 tuổi, mới kinh qua Barca B. Còn Lampard đã 41 tuổi và thử lửa cùng Derby County ở Premiership trước đó một năm rồi. Cái mà Lampard thua Pep là thua một hệ thống. Hệ thống của Barca ưu việt hơn Chelsea, có tính kế thừa cao hơn Chelsea từ những năm tháng Johan Cruyff đến nơi đây và viết ra công trình của đời ông.
Trong khi Lampard nhận một Chelsea bị cấm chuyển nhượng, thì Pep có được Xavi và Iniesta cùng tiqui-taca đã được Luis Aragones định hình ở EURO 2008. Lampard vật vã huấn luyện những Reece James, Mason Mount, để cùng mình chinh chiến, thì Pep sở hữu “quái vật” Lionel Messi. Nói nôm na, Pep sinh ra từ vạch đích, được có trong tay tất cả nguyên liệu để thành công. Vậy là từ những bước chân cơ bản đầu tiên đó, Pep một mạch đi tới thành công cho đến ngày hôm nay. Còn Lampard, chỉ một chút sơ sẩy của mùa giải năm thứ hai, người ta nhanh chóng tiễn ông ra đường.
Cũng cần nói thêm Pep không phải là “phá gia chi tử” mà còn “phát dương quang đại” tài sản của gia tộc, rồi sau đó bước chân đi làm ăn riêng. Còn những Andrea Pirlo, Mikel Arteta, Frank Lampard, Ole Gunnar Solskjaer đều là giống bóng mà chẳng giống hình. Về ước vọng thì giống, mà nền tảng thì khác nên dẫn đến kết quả khác hẳn nhau.
Lampard là huyền thoại vĩ đại, thậm chí là vĩ đại nhất lịch sử CLB Chelsea. Nhưng hôm nay, ông đang ở Everton để tìm kiếm cơ hội mới của đời mình, nhìn bên kia đối thủ với rất nhiều sự tương đồng mà như ở hai phương trời cách biệt.