Ở tuổi 26, Joshua Kimmich đã là trụ cột ở cả Bayern Munich lẫn ĐT Đức. Và trước trận gặp Barca ở Champions League, cầu thủ đa năng này đã dành cho tờ El Pais một cuộc phỏng vấn mà anh nói về mình, về ảnh hưởng của các HLV, về Barca không Lionel Messi và kỷ niệm trước đối thủ Catalunya.
– Phóng viên: Anh đã là người giỏi nhất từ khi còn nhỏ à?
Joshua Kimmich: Trong đám nhóc cùng chơi bóng với nhau thuở nhỏ, tôi chơi khá tốt. Nhưng mọi thứ đã thay đổi khi tôi gia nhập lò đào tạo của Stuttgart. Tôi nhận ra có nhiều đứa trẻ tài năng hơn mình. Vì thế, tôi phải nỗ lực tập luyện chăm chỉ hơn.
– Anh tập luyện như thế nào?
Tôi cố gắng nghĩ nhanh hơn người khác. Khi không khỏe hay tài năng bằng người khác, bạn phải tìm cách tư duy nhanh hơn họ. Nhờ thế, tôi đã trưởng thành hơn và nếu không có tình yêu dành cho bóng đá, tôi sẽ không làm được điều đó.
– Anh là người rất tham vọng?
Để chơi cho Bayern và ĐT Đức, bạn đương nhiên phải là người tham vọng. Kỳ vọng ở cả CLB lẫn ĐTQG đều rất lớn, nhưng tôi thích áp lực. Tôi thích cảm giác buộc phải chiến thắng. Và thực tế, kỳ vọng và sức ép mà tôi tự tạo ra cho bản thân còn lớn hơn từ bên ngoài.
– Vậy mà ở giải Mỹ mở rộng vừa rồi, tay vợt nữ Naomi Osaka từng nói cô ấy không hạnh phúc khi giành chiến thắng, mà nó chỉ là sự giải thoát?
Sẽ khó khăn hơn khi bạn chỉ có một mình. Quần vợt là môn thể thao cá nhân, trong khi tôi có các đồng đội. Ngoài ra, điều quan trọng là cần phân biệt những áp lực mà một VĐV chuyên nghiệp phải đối mặt. Vì ngoài sức ép từ công chúng, nó còn đến từ đội bóng và chính bản thân họ.
– Anh đối phó với áp lực từ công chúng như thế nào?
Trong mọi môn thể thao, bạn phải học cách chung sống với sức ép. Vấn đề là với bóng đá, khi nói một người đang cảm thấy áp lực, người ta sẽ nghĩ là bạn yếu đuối. Tôi không nhìn nhận như vậy. Đó là lý do tôi luôn hoan nghênh những người sẵn sàng nói về vấn đề này. Không phải lúc nào chúng tôi cũng tự tin và mạnh mẽ.
– Những lúc như thế anh thường tự giải quyết hay nói với người khác?
Cả hai. Sự tự tin sẽ giúp bạn trưởng thành, đặc biệt là khi mọi chuyện trở nên tồi tệ. Đôi khi tôi cũng sẽ gọi điện để tâm sự với các đồng đội như Goretzka hay Gnabry.
– Thật sao?
Bình thường mà. Họ không chỉ là đồng đội, mà còn là bạn tôi. Điều quan trọng là sát cánh cùng những người bạn, và chiến đấu như một đội bóng. Dù mỗi người có một nhiệm vụ riêng.
– Cụ thể là gì?
À, chẳng hạn như tôi không phải một cây săn bàn, và không bị ám ảnh bởi việc ghi bàn. Tôi thích thực hiện những đường chuyền, và đảm bảo đội bóng vận hành tốt. Tôi thích tận hưởng cảm giác chiến thắng, đặc biệt là khi khán giả đã trở lại.
– Mặt tích cực của việc thi đấu không có khán giả là gì?
Tôi nghĩ trận đấu sẽ cân bằng hơn, và ít bị chi phối bởi cảm xúc. Với những cầu thủ nói nhiều như tôi và Mueller, việc truyền đạt thông tin cũng dễ dàng hơn. Nhưng bóng đá sẽ không còn vui nữa nếu không có cảm xúc.
– Anh đã nói về tầm quan trọng của tinh thần đồng đội. Anh có chia sẻ khi Ter Stegen phàn nàn về việc anh ấy không được thi đấu ở ĐT Đức không?
Dĩ nhiên là tôi hiểu. Cầu thủ nào cũng có tham vọng. Ter Stegen là một thủ môn xuất sắc và đã giành nhiều danh hiệu cùng Barca. Vấn đề là chúng tôi lại có Neuer, thủ môn hay nhất thế giới. Đó cũng là bi kịch của các thủ môn, khi chỉ có một người được chơi ở vị trí đó. Còn nếu đội bóng có một tiền vệ hay hơn, tôi vẫn có thể lùi về đá trung vệ hoặc đá cánh. Việc được chơi ở nhiều vị trí từ khi còn trẻ đã giúp tôi trưởng thành lên rất nhiều.
– Tại sao vậy?
Vì từng vị trí có vai trò cụ thể và cần những bộ kỹ năng khác nhau. Nhờ từng chơi ở nhiều vị trí, tôi có thể biết từng đồng đội muốn điều gì. Nó giúp tôi nắm bắt được trận đấu dễ dàng hơn. Trong việc này, Pep Guardiola có công rất lớn. Ông ấy luôn bắt tôi phải biết rõ các đồng đội mình đứng ở đâu. Khi tôi mới tới Bayern, vai trò ấy đang thuộc về Xabi Alonso và tôi cũng học được rất nhiều từ anh ấy.
– Cụ thể là như thế nào?
Có hai điều mà bạn phải hiểu rõ khi chơi ở vị trí tiền vệ. Đầu tiên là HLV muốn gì, và thứ hai là hướng phát triển bóng trên sân. Bạn phải liên tục quan sát xem đồng đội và đối thủ đang ở đâu, để quyết định khi nào cần đi bóng, lúc nào chuyền lên và lúc nào chuyền về. Và thử thách lớn nhất là tìm ra những khoảng trống.
– Với các CĐV Đức, trận Đức thắng Brazil 7-1 hay trận Bayern thắng Barca 8-2 quan trọng hơn?
Trận Brazil thắng 7-1 đơn giản là điều không tưởng với cả đất nước. Nhưng với Bayern, thắng lợi 8-2 trước Barca là điều gì đó đặc biệt, không chỉ về mặt kết quả. Ở Đức thường chỉ có khái niệm trắng hoặc đen: hoặc bạn yêu Bayern, hoặc bạn ghét Bayern. Nhưng ngày hôm ấy, một điều kỳ lạ và bất ngờ đã xảy ra khi tất cả mọi người đều muốn chúng tôi giành chiến thắng.
– Tại sao nó lại xảy ra?
Vì thứ bóng đá mà chúng tôi đã chơi. Từ lối chơi, việc gây sức ép tầm cao cho đến sự tập trung. Chúng tôi cũng ghi được nhiều bàn thắng nữa. Thắng 4-3 thì bao giờ cũng hấp dẫn hơn thắng 1-0. Đó là một màn trình diễn hấp dẫn và tất cả mọi người đều có thể nhận thấy.
– Những HLV nổi tiếng như Guardiola, Flick, Ancelotti và giờ là Nagelsmann đều có ảnh hưởng tới anh?
Có chứ, mỗi người đều có ảnh hưởng khác nhau tới tôi.
– Anh có thể kể cho tôi về họ không?
Khi gặp Pep Guardiola, tôi mới 20 tuổi và đến từ giải hạng Nhì. Ông ấy đã đặt tôi vào những vị trí mà tôi chưa từng đảm nhận, mà không biết tôi có thể chơi được hay không. Ông ấy cũng chỉ cho tôi thấy những khoảng không trên sân mà trước đó, tôi chẳng có một chút ý niệm gì.
Flick thì đến lúc tôi đã có vị trí trong đội hình chính thức. Ông ấy là một người rất tốt và đáng tôn trọng. Ông ấy cũng trò chuyện rất nhiều với các cầu thủ. Nagelsmann thì còn trẻ, nhưng đã có rất nhiều kinh nghiệm huấn luyện.
– Anh đánh giá thế nào về Barcelona khi không còn Messi?
Tôi đã theo dõi Barca của Messi từ khi còn nhỏ. Giờ thì thật thú vị khi chạm trán với họ mà không có anh ấy. Tuy nhiên, Barca vẫn còn rất nhiều cầu thủ chất lượng. Họ có những cầu thủ trẻ xuất sắc như Pedri và De Jong, bên cạnh những người giàu kinh nghiệm như Busquets, Depay và Ter Stegen. Đây chắc chắn vẫn sẽ là một trận đấu khó khăn.
– Cuộc chia tay của Messi có khiến anh ngạc nhiên không?
Ai mà không ngạc nhiên chứ? Giờ PSG đang có những cầu thủ hàng đầu, và tất cả đều đang chờ đợi họ sẽ chơi bóng cùng nhau như thế nào.
– Nhưng ba nhà vô địch Champions League gần nhất (Liverpool, Bayern, Chelsea) đều coi trọng lối chơi tập thể hơn là các cá nhân?
Đó là lý do tôi muốn đối đầu với PSG. Tôi muốn đánh bại họ bằng sức mạnh đồng đội của chúng tôi.