Reiss Nelson sút bóng vào lưới, và sân Emirates bùng nổ – các CĐV vung tay loạn xạ, ôm chầm lấy nhau, những gã đàn ông trung niên khóc òa và một cậu bé chạy vào sân. Đây là một CLB đã giành được 13 chức vô địch Premier League, 14 lần vô địch FA Cup chứ không phải kẻ nghìn năm trắng tay như Tottenham Hotspur. Thế nhưng, sau thắng lợi trước Bournemouth, các Gooners vẫn nán lại sân thật lâu để quay cuồng trong cảm xúc chiến thắng dâng trào mãnh liệt.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một trận đấu vô cùng kịch tính. Arsenal bị dẫn trước chỉ sau 9 giây, san bằng cách biệt 2 bàn và giành chiến thắng ở phút 90+7. Đó là kết quả giúp họ giữ vững vị trí dẫn đầu với 5 điểm cách biệt với Man City và đương nhiên là tiếp tục hướng tới chức vô địch Premier League sau gần hai thập kỷ.
Hãy nhớ rằng Arsenal đang đóng vai trò kẻ chinh phục với một trong những đội hình trẻ nhất ở Premier League. Chỉ có Southampton, đội bóng đang ở khu vực xuống hạng có đội hình hoặc HLV trẻ hơn Arsenal. Dù kết cục ra sao, đây vẫn là một mùa giải đặc biệt với The Gunners.
Chắc chắn Arsenal năm nay là một đội bóng đặc biệt. Không phải về những gì họ có thể giành được, mà ở mối liên kết chặt chẽ mà họ đã tạo dựng được với những CĐV của mình. Trong một thế giới bóng đá đầy tính thương mại và phức tạp về mặt đạo đức, không dễ để làm được điều đó.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận được sự biến chuyển của CLB này. Không chỉ là việc thay đổi SVĐ, ngọn lửa chiến đấu của Arsenal cũng đã được hồi sinh. Emirates – ngôi nhà mới của Arsenal sau Highbury nay đã trở thành sân khấu cho những cảm xúc dữ dội nhất của các CĐV của Pháo thủ.
Trước mùa giải này, giới fan của Arsenal và các cầu thủ không hề nghĩ tới vị trí hiện tại, và đến giờ họ vẫn chưa thật sự tin vào điều đó. Họ đã cùng vui sướng, cùng lo lắng và tận hưởng niềm hạnh phúc. Sự bỡ ngỡ khi bước vào cuộc đua danh hiệu vẫn chưa hoàn toàn bay biến, sự căng thẳng vẫn chưa lắng xuống.
Một thế hệ cầu thủ và NHM lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác này. Đây thật sự là một cuộc hành trình mới của đội bóng áo đỏ trắng thành London. Khoảnh khắc mà Nelson mô tả là “không gì sánh được” là đỉnh cao của làn sóng cảm xúc ở Emirates. Nếu chỉ xét riêng về độ kịch tính đến tận phút cuối cùng, Arsenal chưa từng chứng kiến điều gì đó tương tự ở những mùa giải trước đây.
Nhưng ngay ở những trận đấu đầu tiên ở mùa giải năm nay, đã có bàn thắng ở phút 86 trước Fulham. Tiếp đó là chiến thắng ở phút 90 trước Man Untied. Chỉ hai tuần trước, họ ghi bàn thắng ở phút 90+3 trước Aston Villa. Cú sút của Jorghinho đưa bóng đập xà ngang bay vào lưới trong sự bất lực của Emi Martinez, một khoảnh khắc của vẻ đẹp siêu thực đến mức dường như không gì có thể sánh được.
Các chàng Pháo thủ đang tập thói quen biến điều không thể thành có thể. Dường như không thể biết khi nào họ mới thực sự bị đánh bại. Bỏ qua tất cả những lời chỉ trích và lo ngại về sự thiếu kinh nghiệm của cả tập thể, họ chơi bóng với sự hồn nhiên và không sợ hãi bất kỳ đối thủ nào.
Và các CĐV của Arsenal là ngọn lửa tiếp thêm sức mạnh cho các cầu thủ. Trong những thời khắc đen tối nhất, NHM đã nâng bước cho Arsenal. Sự hoài nghi đã được thay thế bằng tinh thần lạc quan. Niềm tin ngày một lớn và nền tảng cho thành công hiện tại của Arsenal là tình yêu của NHM với đội bóng.
Thật khó để không yêu mến một đội bóng có Bukayo Saka, tiền đạo mới 21 tuổi với tài năng đáng kinh ngạc và phong thái bất khuất. Cái tên Bukayo được chọn bởi bà của anh – nó bắt nguồn từ ngôn ngữ Yoruba của Nigeria với ý nghia là “mang lại niềm vui”. Và NHM của Arsenal chắc chắn cảm thấy rằng không thể có cái tên nào khác phù hợp hơn cho chàng cầu thủ này của họ.
Saka, Emile Smith Rowe, Eddie Nketiah và Nelson – những cầu thủ xuất thân từ học viện đang thiết lập lại bản sắc vốn có của CLB. Trong thời đại mà sự chênh lệch về tài chính giữa cầu thủ và CĐV ngày một gia tăng, sự chia sẻ những cảm giác thân thuộc lại đem tới những giá trị to lớn.
Những bản hợp đồng mới cũng thể hiện vai trò của họ. Aaron Ramsdale khệnh khạng bước vào một SVĐ ảm đạm và nhắc nhở NHM rằng bóng đá phải là niềm vui; Ben White mang đến cảm giác nghịch ngợm; Martin Odegaard chẳng khác nào một hoạt náo viên, anh vung tay qua đầu như thể mong đợi cả sân Emirates sẽ cất cánh bay lên không trung.
Arsenal xứng đáng nhận được sự tín nhiệm khi họ đã xây dựng được một môi trường và bầu không khí tuyệt vời. Một kế hoạch dài hơi đang được tiến hành. Arteta là trung tâm của quá trình đó, quyết tâm biến sân nhà Emirates thành một pháo đài và thánh địa thực sự.
CLB đã ghi nhận và hỗ trợ một số sáng kiến của NHM, từ thiết kế và in các biểu ngữ khổng lồ ở khán đài Bắc cho đến sẵn sàng bố trí hẳn một khu vực riêng có tên Clock End dành cho Ashburton Army – nhóm CĐV nổi tiếng cuồng nhiệt tới mức cực đoan đã sát cánh cùng đội bóng từ nhiều năm nay.
Mặt tiền mờ nhạt của sân Emirates đã được thay thế bằng những hình ảnh sống động, đầy màu sắc của Arsenal trong quá khứ và hiện tại. Chúng là biểu tượng của sự lãng mạn đang được hồi sinh này – sự đổi mới từ những lời thề của CLB và những CĐV. Từ những bước đệm này, Arsenal sẽ tiến tới đâu? Rất có thể một khoảnh khắc xúc động hơn nữa sẽ đến vào tháng Năm?
Điều đó vẫn chưa xảy ra, và những thử thách khắc nghiệt nhất với Pháo thủ vẫn còn ở phía trước. Cơn lốc đam mê đang cuốn Arsenal đi, nhưng sự mệt mỏi cũng đang tăng dần. Không chỉ là sự rệu rã của cơ thể, liệu tinh thần của Arsenal có thể mãi duy trì ở trạng thái đỉnh cao như hiện tại?
Khoảnh khắc của Nelson thật xúc động, nhưng nhiều HLV sẽ muốn một thắng lợi 2-0 dễ dàng hơn, bớt đau tim hơn. Dường như Arsenal đã chơi nửa tá trận chung kết trong năm nay. Liệu các cầu thủ trẻ của họ có cảm thấy quá tải trong phần còn lại của màu giải hay không? Và càng tham gia vào cuộc đua, họ càng không muốn từ bỏ nó. Có 2 đội cạnh tranh chức vô địch Premier League, nhưng Arsenal đang cho thấy khao khát của họ lớn hơn so với đối thủ.
Cho đến bây giờ, người ta vẫn nói rằng Arsenal “có thể” giành danh hiệu, nhưng chắc chắn không lâu nữa, các cầu thủ cũng như CĐV Pháo thủ đều sẽ cảm thấy rằng họ “phải-giành-được-danh hiệu”, để những khoảnh khắc mà họ tạo ra trong mùa giải này trở nên thực sự quan trọng và đi vào lịch sử CLB.
Họ phải giành được nó – để chứng minh rằng Man City có thể bị đánh bại và đây là thời điểm hoàn hảo. Hoàn toàn có khả năng không bao lâu nữa sẽ có ba đội bóng tranh giành ngôi đầu Premier League.
Nếu họ thành công, chức vô địch sẽ tạo nên sự phấn khích vượt qua bất cứ điều gì trong ký ức của các CĐV. Nếu họ thất bại, thì hàng triệu trái tim Arsenal sẽ tan vỡ. Nhưng ít nhất họ đã chiến đấu và cảm nhận được nó. Trái tim của CLB đáng tự hào này lại một lần nữa đập mạnh mẽ hơn bao giờ hết.