Nếu bàn về vấn đề lịch sử trước khi tỷ phú Roman Abramovich đến với Chelsea, thì Tottenham mới là đội bóng vĩ đại hơn Chelsea. Trong thế kỷ 20 và trước khi Abramovich tới, nếu Tottenham có 2 chức vô địch quốc gia, thì Chelsea có 1. Chelsea có 2 chức vô địch FA Cup, trong khi Tottenham có 8 chức vô địch. Nhìn ra bên ngoài châu lục, Chelsea có 1 danh hiệu, còn Tottenham có 2 danh hiệu. Và cuối cùng, Tottenham chứ không phải Chelsea mới là 1 trong 5 thành viên của “bữa tối tạo nên Premier League”, 4 người còn lại là David Dein (Arsenal), Martin Edwards (Manchester United), Noel White (Liverpool), và Philip Carter (Everton).
Không có Chelsea ở trong danh sách này. Nhưng 32 năm kể từ bữa ăn tối bên bờ sông Thames, khi Premier League đã trở thành giải đấu hấp dẫn nhất hành tinh, giàu kim tiền nhất thế kỷ, thì Tottenham lại lận đận không danh hiệu, còn kẻ ở ngoài lề bữa tối hôm đó lại trở thành CLB Anh thành công nhất thế kỷ 21 tính đến thời điểm này.
Xin không bàn đến trình độ hay chất lượng đội hình. Vì đã có những lúc Tottenham sở hữu chất lượng đội hình cao hơn Chelsea, cũng đã có thời điểm Tottenham chỉ phải đua với “cô bé lọ lem” Leicester City, thế nhưng cái cuối cùng mà Tottenham có vẫn chỉ là cảnh trắng tay. Ở đây người viết tìm được một ý cho câu chuyện bàn trà hôm nay: xin nhấn mạnh là nằm ở hệ tư tưởng là nhiều.
Chelsea của Roman Abramovich mang đúng tính cách của tỷ phú người Nga. Có nghĩa là khéo léo, giỏi tùy cơ ứng biến và nhạy cảm với thời cuộc. Thành công và giàu sang của Abramovich được hình thành sau khi Liên Xô sụp đổ. Trong giai đoạn chuyển giao thời cuộc giữa Nga và Liên Xô, Roman Abramovich đã kiếm được hàng triệu USD nhờ cảnh tranh tối tranh sáng này. Lúc này, ông và các tài phiệt lũng đoạn chính trường Nga. Nhưng khi có sự xuất hiện của tổng thống Putin, thì Roman Abramovich khôn khéo đi theo Putin.
Quả nhiên, trong cuộc chiến chính trị mới này, ông là vị tỷ phú được lợi nhất trong giai đoạn Putin lãnh đạo nước Nga. Chelsea cũng mang tính cách như thế, rất khôn khéo và thức thời. Họ có được Jose Mourinho ở giai đoạn đỉnh cao nhất, có Tuchel “đương thời” nhất. Còn Tottenham chỉ có một Jose Mourinho đã bị bỏ lại phía sau dòng chảy thời đại. Chelsea có Antonio Conte với sơ đồ 3-5-2 gây bất ngờ cho tất cả. Hôm nay, Conte vẫn tốt, vẫn hay nhưng Tottenham không còn bất ngờ với 3-5-2 nữa. Chelsea đối đãi rất hậu với các HLV của mình.
Nhưng Tottenham lại không biết “o bế” Mauricio Pochettino – một HLV đã nâng tầm họ.
Xin được đổ tại số. Rõ ràng số phận do chính mình tạo ra. Và Chelsea đã biết tạo cho mình chiến thắng hơn hẳn sự lạc lối của Tottenham.