– Phóng viên: Thử nhắm mắt lại và tưởng tượng đến một pha bóng hoàn hảo xuất phát từ chân mình, anh sẽ thấy gì?
Kevin De Bruyne: Có lẽ là một đường chuyền quyết định xuyên qua vài hậu vệ. Trái bóng lướt trên mặt cỏ đến sau lưng hàng phòng ngự, nhưng vẫn ở ngoài tầm với của thủ môn. Đó là đường chuyền khó thực hiện, nhưng cũng khó cản phá. Và tiền đạo chỉ việc đệm bóng vào lưới.
– Nói về những đường chuyền nhé. Có điều gì đó luôn thôi thúc anh thực hiện những pha kiến tạo không?
Khi còn nhỏ, bạn luôn muốn ghi bàn. Nhưng lúc khoảng 15 tuổi, tôi nhận ra rằng mình thích tạo ra những tình huống nguy hiểm và kiến tạo hơn.
– Chỉ vậy thôi à?
Sau nhiều năm, tôi đã trở nên sáng tạo hơn. Ban đầu, mọi thứ còn bị chi phối bởi cảm hứng. Nhưng khi bắt đầu trưởng thành hơn, bạn sẽ biết mình cần làm gì trong từng tình huống.
– Trở lại với lựa chọn ban đầu của anh nhé. Anh luôn cảm thấy thoải mái với những đường chuyền chân phải nhỉ?
Đúng. Gần như ai cũng có thể chuyền bằng hai chân. Nhưng chúng ta không thể gửi một quả tên lửa cho các tiền đạo được (cười). Với tôi, điều quan trọng nhất là cách trái bóng đến được chân đồng đội. Ngoài ra, nhịp độ của đường chuyền cũng rất quan trọng. Và chân phải của tôi thích hợp làm điều đó hơn.
– Nhưng chân trái của anh cũng không tệ. Có đúng là anh đá được cả hai chân là nhờ… hàng xóm không?
Phải! Mỗi lần chơi bóng trong vườn, tôi lại làm gãy mấy cái cây của hàng xóm. Thế là họ đề nghị tôi sút bằng chân trái để đỡ gây hậu quả (cười).
– Và việc đó giúp anh có lợi thế trước các hậu vệ đối phương?
Nó giúp lối chơi của tôi trở nên khó đoán hơn. Các hậu vệ biết rằng họ không được để cho tôi có khoảng trống dù là chân phải hay chân trái.
– HLV Pep Guardiola thường giao cho anh vai trò châm ngòi cho các đợt tấn công nhưng gần đây, ông ấy lại đặt anh ở vị trí số 9 ảo. Điều này ảnh hưởng thế nào tới một tiền vệ kiến thiết?
Việc chơi cao nhất sẽ khó hơn, nhưng nó còn phụ thuộc vào các đồng đội xung quanh. Ở vị trí số 9 ảo, tôi chạm bóng ít hơn nhưng lại có nhiều cơ hội rõ ràng hơn. Nhưng với tôi, hệ thống nào hay vị trí nào cũng được. Tôi không còn là một anh chàng 18 tuổi, và đủ trưởng thành để thích nghi với mọi thứ.
– Khi chơi ở giữa sân, anh thích đá với một số 9 thực thụ như Romelu Lukaku hay một tiền đạo có xu hướng chạy chỗ hơn?
Mỗi kiểu tiền đạo có một lối chơi khác nhau. Với Romelu, tôi sẽ không cần những đường chuyền vào khoảng trống vì anh ấy đã rất giỏi tì đè, qua người rồi dứt điểm. Còn Raheem Sterling lại thích những đường chuyền ra phía sau hàng phòng ngự, vì anh ấy rất nhanh. Công việc của tôi là đặt tiền đạo vào vị trí thuận lợi nhất.
– Đó là kết quả của việc tập luyện hay tài năng bẩm sinh?
Tôi nghĩ rằng, bạn có thể tập được những đường chuyền. Lòng trong, má ngoài, bấm bóng,… nếu không có những kỹ thuật cơ bản, mọi thứ sẽ khó khăn hơn. Nhưng tất nhiên, tài năng bẩm sinh cũng quan trọng. Tôi may mắn có được nó, và cả khả năng phát hiện ra các khoảng trống.
– Tức là tài năng bẩm sinh vẫn là yếu tố quyết định?
Với tôi thì có vẻ như vậy. Ví dụ sau trận gặp Đan Mạch ở EURO 2020, khi tôi vào thay người và giúp Bỉ ngược dòng thắng 2-1, tôi đã xem những video phân tích màn trình diễn của mình trên YouTube. Nhưng tôi thậm chí chẳng nhận ra những thứ phức tạp đó. Với tôi, mọi thứ đều rất bình thường.
– Với chúng tôi, đường kiến tạo ấy không bình thường thế đâu?
Tôi không biết. Có thể với một số người, nó khá phức tạp. Nhưng khi bạn càng thi đấu, bạn sẽ càng hiểu rõ hơn về một trận đấu nói riêng và bóng đá nói chung.
– Ở Man City, tất cả mọi người đều hiểu rõ nhỉ?
Tôi nghĩ vậy. Điều quan trọng nhất là hiểu rõ về lối chơi của đội bóng. Nhờ thế, ngay từ trước khi nhận bóng, bạn đã biết đồng đội ở đâu và cần làm gì. Đôi khi tôi chẳng cần phải ngẩng mặt lên nhưng vẫn biết các cầu thủ chạy cánh đang ở đâu, và đưa bóng đến vị trí đó.
– Sự khác biệt khi làm việc với Guardiola và Roberto Martinez tại ĐT Bỉ là gì?
Tôi đã quá quen thuộc với lối chơi của Man City cũng như hệ thống của Guardiola. Nhưng điều này có thể khiến anh ngạc nhiên, sự khác biệt là đòi hỏi về thể lực.
– Là sao?
Với Pep, chúng tôi thực hiện những đường chuyền ngắn và di chuyển như một khối. Còn với ĐT Bỉ, chúng tôi thực hiện nhiều pha tăng tốc ở khoảng 20 – 40m. Sau mỗi trận đấu với đội tuyển, tôi sẽ mệt hơn. Không phải vì tôi phải chạy nhiều hơn, mà vì không quen với lối chơi ấy. Điều này cũng dễ hiểu, vì mỗi năm tôi chơi 70 trận ở Man City, trong khi chỉ đá chừng 10 trận cho ĐT Bỉ.
– Vai trò của những cầu thủ sáng tạo, vì thế sẽ càng quan trọng. Làm thế nào để anh cân bằng giữa sự sáng tạo, hiệu quả và sự đơn giản?
Khó có thể xác định rõ điều này. Nhiều người cứ quan tâm tới tỷ lệ chuyền bóng thành công, nhưng tôi thì không. Dĩ nhiên tôi không thể mất bóng tới 70 lần mỗi trận được. Nhưng mạo hiểm là một phần trong lối chơi của tôi.
– Anh sẽ chơi cẩn thận hơn ở những khu vực nào?
Ở khoảng 40 – 50m trước vòng cấm. Đôi khi chúng ta nói quá nhiều về thống kê. Nhưng bạn cũng cần phải chơi bóng và tận hưởng trận đấu.
– Làm thế nào anh luôn tự tin trong mọi hoàn cảnh?
Bóng đá là trò chơi của những sai lầm. Cá nhân tôi không quan tâm tới những lời chỉ trích. Vì đôi khi, bạn cần mắc sai lầm để hiểu rõ hàng thủ đối phương.
– Xin cảm ơn anh về cuộc trò chuyện!