Trên khán đài trân bán kết FIFA Club World Cup giữa Chelsea và Al-Hilal có một vị khách đặc biệt. Cựu HLV Arsenal, Arsene Wenger tất bật, trông chẳng có vẻ gì là quan tâm đến xung quanh, chỉ để không bỏ lỡ một giây nào xem Havertz thi đấu.
Wenger đánh giá cao những gì ông chứng kiến bởi cầu thủ trẻ người Đức liên tục thực hiện những pha di chuyển khó lường, xuất hiện ở các vị trí không ngờ và có cảm giác một điều gì đó đặc biệt đang đến rất gần.
Nhưng rốt cuộc thì chẳng có gì xảy ra. Khi Havertz thoát xuống cánh trái và tạt vào trong, phải nhờ đến sự lúng túng của các hậu vệ đối phương thì Lukaku mới ghi được bàn thắng. Sau đó, trong hiệp 2, Havertz lại sút trúng khung gỗ khi có cơ hội tạo ra một siêu phẩm solo.
Và đó là một trong rất nhiều những thời khắc “suýt chút nữa” của Havertz. Đôi khi, có cảm giác Havertz dính lời nguyền chỉ tiệm cận bàn thắng đẹp, nhưng mãi không chạm nổi. Từ dáng chạy đến từng pha qua người, Havertz điệu đà, uyển chuyển hệt một con thiên nga trên hồ nước, nhưng lại không đi kèm với hiệu quả.
Wenger nhìn xa cũng thấy được tài năng đó của Havertz. Thomas Tuchel thì có cơ hội nhìn gần hơn nhiều, và ông trông thấy những thứ mà đồng đội của Havertz cũng thấy. Họ có niềm tin mãnh liệt vào Havertz kể cả khi anh gặp khó khăn trong việc thích nghi với mùa đầu tiên ra mắt bóng đá Anh. Trong những buổi tập, khả năng cá nhân của Havertz là vô hạn.
Và bằng một cách nào đó, ngôi sao trị giá 62 triệu bảng vẫn biết cách dính mình vào lịch sử Chelsea, dù rằng chưa bao giờ phát huy hết tiềm năng. Cho đến lúc này, có ai biết liệu Havertz chơi tốt nhất ở vai trò “số 9 ảo” hay “số 10”? Hay người ta sẽ chú ý vào đâu khi nhìn Havertz, thống kê tồi tệ chỉ ghi được 6 bàn trong 44 trận tại Ngoại hạng Anh, hay bàn thắng quyết định trong trận chung kết Champions League? Havertz chẳng phải sự lựa chọn bắt buộc của Tuchel, nhưng anh lại là người thực hiện quả penalty quyết định giúp The Blues trở thành nhà vô địch thế giới lần đầu tiên trong lịch sử.
“Chỉ 2 giây thôi có thể đã thay đổi cả một năm với tôi”, Havertz nói về bàn thắng vào lưới Man City trong trận chung kết Champions League. “Những điều nhỏ bé vẫn có thể thay đổi tất cả. Nếu tôi không ghi bàn thắng đó, mọi người sẽ nói tôi vừa có một mùa giải tệ hại.
Tôi sẽ không nói điều đó với bản thân mình vì tôi chuyển đến Anh khi mơi 21 tuổi, và ở tuổi đó, không dễ để thích nghi. Có thể mất 1, 2 thậm chí 3 năm để hòa nhập. Tôi nghĩ bàn thắng đó giúp tôi rất nhiều. Giờ mọi người, đồng đội và CĐV đã nghĩ tôi có một mùa ra mắt tốt lành, dù sau cùng, tôi thực sự không hài lòng”.
Havertz nói đúng, anh hoàn toàn có thể là sự lựa chọn của Tuchel khi Chelsea đấu Liverpool tại chung kết Cúp Liên đoàn. Mùa này, Havertz từng ghi bàn vào lưới The Reds hồi tháng 8 năm ngoái – một cú đánh đầu lái bóng thông minh. Và không ai có thể phủ nhận, Chelsea uyển chuyển và khát khao hơn khi Havertz đá cao nhất, chứ không phải Lukaku.
“Tôi giờ đã ở tuổi mà phải chứng minh”, Havertz khẳng định. “Tôi không còn là một tài năng trẻ nữa. Tôi đã chơi 5 năm ở đẳng cấp cao và tôi từng chứng minh mình có thể ghi nhiều bàn trong mùa giải. Dẫu vậy, tôi có chút thất vọng với thành tích tại Premier League của mình. Tôi muốn chơi tốt hơn. Tôi biết mình không phải một số 9 thực sự. Tôi biết mình không phải kiểu chỉ chờ đợi trong vòng cấm để đón một quả tạt. Tôi muốn tạo ảnh hưởng lên trận đấu, lùi sâu nhận bóng và tổ chức tấn công”.
Đấy chính xác là những gì Havertz đã làm trước Lille ở lượt đi vòng 1/8 Champions League vừa qua. Chỉ thiếu may mắn, Havertz mới dừng số bàn thắng ở con số 1, trong khi đã chơi tuyệt hay và dứt điểm cũng rất nhiều.
Nhưng như Havertz nói, đã đến lúc anh phải vươn tầm, và trở thành một “Mo Salah của Chelsea” chính là đích đến. “Cảm ơn, Jose” là cụm mỉa mai mà fan Chelsea dành cho người cũ Mourinho khi chính ông đẩy đi Salah và De Bruyne ở Stamford Bridge – những cầu thủ xuất sắc nhất Ngoại hạng Anh lúc này.
Salah mới chỉ 21 tuổi khi ký hợp đồng với Chelsea từ Basel năm 2014. Tiền đạo người Ai Cập không có may mắn như Havertz – ghi được bàn thắng thay đổi cuộc đời mình ở The Blues. Nhưng giờ đây, bên hối hận là Chelsea mới đúng.
Thế nên, để người hâm mộ thực sự quên đi Salah và công nhận tài năng của mình đã hơn một “măng non”, Havertz phải học cách ghi bàn đều đặn. Hãy từ bỏ thân phận người hùng thời vụ mà đứng lên nhận trách nhiệm mỗi tuần.