Joaquin Sanchez trả lời phỏng vấn tờ AS nhân dịp 20 năm ngày ra mắt La Liga. Lão tướng 40 tuổi nói về ngày còn đối đầu với những Zidane, Figo, Guti, Raul, so sánh với Real Madrid của thời hiện tại, chuyện Mbappe có thể đến La Liga, sự ra đi của Ramos và Messi…
Phóng viên: Gần 20 năm trước, anh đã ghi bàn và giành chiến thắng trong trận đấu đầu với Real Madrid của những Zidane, Figo, Guti, Raúl…
Joaquin: Anh vẫn còn nhớ à? Đó gần như là trận ra mắt của tôi ở La Liga, và bàn thắng ấy là bàn thắng thứ hai của tôi ở giải đấu này, và tất nhiên là trận đấu đầu tiên trước một Madrid toàn ngôi sao… 20 năm đã trôi qua và chúng ta quên đi nhiều thứ, nhưng những chuyện như thế thì ta không thể nào quên nổi.
Anh thấy Real bây giờ, khi không còn Ramos và Varane, có “dễ nhằn” hơn không?
Không, tôi không cho là Madrid yếu đi. Họ lúc nào cũng rất mạnh, lúc nào cũng có khả năng tự làm mới mình. Nếu một cầu thủ ra đi, họ sẽ lập tức có sự thay thế xứng đáng.
Madrid đang hỏi mua Mbappe. Anh nghĩ sao nếu anh ta tới La Liga?
Tất cả những cầu thủ giỏi nhất trên thế giới đều muốn tới chơi bóng ở Tây Ban Nha và điều đó cũng góp phần định danh giải đấu của chúng ta. Tôi nghĩ việc Mbappe tới đây là rất quan trọng với La Liga. Rất tích cực.
Anh thích cầu thủ nào ở Madrid hiện tại nhất?
Benzema, Bale, Eden Hazard… đều là những cầu thủ lớn. Nhưng tôi thích nhất là Isco. Tôi lúc nào cũng thích những cầu thủ kiểu cây kim – theo cách nói trong môn đấu bò. Thật không may là anh ấy đã không thể tận hưởng trọn vẹn niềm vui chơi bóng theo cách mà anh ấy mong muốn. Tôi đã gặp anh ấy ở Valencia rồi Malaga, và “phải lòng” ngay khi nhìn thấy anh ấy chơi bóng.
Thế còn anh, anh có được thỏa nguyện trong mọi giấc mơ cùng bóng đá không?
Rất nhiều giấc mơ của tôi đã trở thành sự thật, nhưng không phải là tất cả. Suy cho cùng thì chúng ta không bao giờ ngừng mơ ước, bởi còn gì buồn hơn nếu giấc mơ kết thúc, đúng không? Tôi hài lòng với sự nghiệp của mình. Nhưng tôi vẫn tiếp tục mơ.
Chơi bóng cho Madrid có từng là một giấc mơ?
Có đấy. Tôi từng có cơ hội làm điều đó, tất cả mọi người đều biết chuyện này. Nhưng rồi đã chẳng có gì xảy ra. Dẫu vậy, tôi vẫn thích nghĩ theo hướng bóng đá đã cho tôi rất nhiều, và do vậy tôi chẳng có gì phải hối tiếc cả.
Anh vẫn là một fan của Madrid chứ?
Thú thật là không. Tình cảm của tôi dành cho họ cũng như với Barca hay Atletico thôi, nghĩa là tôi thích xem họ chơi bóng, và ủng hộ khi họ thi đấu với các đội bóng nước ngoài, nhưng chỉ thế thôi. Nhiều năm qua, trái tim tôi hoàn toàn thuộc về Real Betis.
Mùa này anh ra sân ít hẳn, thường chỉ vào sân trong những phút cuối trận, và trong vai trò một tiền đạo…
Đúng là tôi không còn ra sân nhiều như mong muốn, nhưng tới giai đoạn này của sự nghiệp thì tôi cần phải học cách tận dụng tối đa mọi cơ hội thôi. Nhưng tôi luôn muốn được chơi bóng, bởi nếu không như thế thì tôi chẳng thể tự coi mình là một cầu thủ nữa.
Tôi tận hưởng mỗi cơ hội được chơi bóng, và làm những điều tốt nhất cho đội bóng. Tôi cố gắng chơi gần khung thành hơn, để có thể tạo ra các cơ hội, hay ghi bàn, mà không phải chạy quá nhiều. Thể lực tôi đâu thể được như cách đây 20 năm…
Nhưng nói thật là tôi trông anh thon gọn và khỏe hơn đấy…
Còn cứng hơn nữa (cười). Tôi đã gặp may khi không dính phải những chấn thương nghiêm trọng trong suốt sự nghiệp và nhờ thế mà tôi vẫn có thể chơi bóng ở tuổi 40. Nhưng tôi phải giữ cho mình mảnh mai và khỏe mạnh. Nếu không thì tôi xong đời…
Có khi nào anh có cảm giác mình như một “người cha” với các cầu thủ trẻ ở Betis? Những Rodri, Rober…
… Cả Edgar, Calderon, Paul và nhiều người khác nữa. Betis là một câu lạc bộ trẻ trung. Đó là điều rất tốt. Thời chúng tôi có rất nhiều cầu thủ trưởng thành từ lò đào tạo là thời chúng tôi đạt được nhiều thành công nhất. Như tôi đây, cũng trưởng thành từ lò đào tạo của CLB, vào đội một, dự Champions League, rồi giành các danh hiệu.
Ngày nay mức độ đòi hỏi có lẽ phải gấp 2 lần 20 năm trước, nhưng các cầu thủ cũng sẵn sàng hơn, chuyên nghiệp hơn, và điều chúng tôi cần làm chỉ là làm cho họ hiểu ý nghĩa của việc là một cầu thủ của Betis.
Có khả năng nào là cuối mùa này, anh sẽ khiến tất cả bất ngờ khi tuyên bố, “tôi chưa có ý định giải nghệ”?
Ý định của tôi vẫn là giải nghệ sau khi mùa giải này khép lại. Nhưng nếu tôi vẫn cảm thấy mình có ích, vẫn đóng góp các bàn thắng và kiến tạo như trong những mùa vừa rồi, thì có thể tôi sẽ xem xét thêm. Nhưng phải nói luôn là sẽ không dễ.