Suy cho cùng thì thái độ của các đội tuyển với Nations League vẫn rất thiếu thiện cảm. Kevin de Bruyne công khai chỉ trích sự thừa thãi của giải đấu này. Trước lượt trận thứ 5, nhà ĐKVĐ thế giới Pháp còn chưa thắng. Vậy nên việc Anh chắc chắn xuống hạng B sau khi thua Italia cũng chẳng phải thảm họa, ngay cả khi World Cup 2022 đang tới gần.
Với những đội không được đến Qatar như Italia thì ý nghĩa của Nations League khác khá nhiều. Đội tuyển chỉ cách đây vài tháng còn thua cả Bắc Macedonia ở vòng play-off hiện đang đứng thứ 2 bảng A3, xếp trên cả Đức và Anh, chỉ dưới một mình… Hungary – đội vừa thắng Đức ngay tại Leipzig.
Trong khi các đối thủ bước vào giải đấu này với tâm thế hời hợt, thì Roberto Mancini coi đây là dịp thử nghiệm đội hình. Với một tập thể không phải tham gia bất cứ giải đấu lớn nào chí ít tới tận 2024 thì càng được thực chiến bao nhiêu càng tốt bấy nhiêu.
Bây giờ, hãy nhìn vào đội hình hiện tại của Thiên thanh. Rất nhiều ngôi sao tỏa sáng ở EURO 2020 đã không còn nữa. Đội trưởng Giorgio Chiellini, hậu vệ hay nhất giải đấu, giờ là đồng đội của Gareth Bale tại LAFC. Lorenzo Insigne và Federico Bernardeschi thì đang chung chiến tuyến ở Toronto FC.
MLS đang phát triển từng ngày nhưng không quá khi nói đây là nơi tập kết “hàng thừa” của châu Âu. Chuyện 3 ngôi sao của Italia tới đây cho thấy chức vô địch EURO 2020 giống một “tai nạn” hơn là chuyện Italia bước vào một kỷ nguyên thành công.
Không ai trong số 3 ngôi sao trên được triệu tập lần này. Mancini đã được trao thêm cơ hội cuối cùng sau trận thua Bắc Macedonia và sẽ không đặt cược vào những con người cạn tiềm năng.
Thay vào đó, Mancini không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải liên tục thử nghiệm những gương mặt mới. Có cảm giác bất cứ cầu thủ nào có thể, ông đều gọi lên tuyển.
Nếu không theo dõi bóng đá Ý thường xuyên, bạn biết được ai trong số Wilfred Gnonto, Federico Gatti, Pasquale Mazzocchi, Federico Dimarco, Matteo Cancellieri, Alessio Zerbin và Tommaso Pobega?
Điều quan trọng là những cầu thủ này còn rất trẻ, phần lớn dưới 24 tuổi. Đặc biệt, Gnonto mới 18 tuổi. Raspadori – người vừa ghi bàn duy nhất vào lưới Anh, mới 22 tuổi. Đá cặp với Raspadori ở San Siro là Scamacca cũng mới 23 tuổi.
Sau này, khi Nicolo Zaniolo và Federico Chiesa bình phục chấn thương, họ chắc chắn cũng sẽ là hạt nhân của tuyển Ý thời đại mới. Vào lúc này, lối chơi của Italia vẫn chưa định hình. Mancini hiện vẫn là một kiến trúc sư miệt mài trên công trường dở dang của mình.
Con đường đi đến thành công ổn định mới chỉ lờ mờ hiện ra, nhưng chí ít là khi đi theo, người ta có cảm giác của hi vọng. So với chìm sâu trong hào quang quá khứ, ôm chặt những công thần không còn giá trị, thì cách làm này của Mancini xứng đáng được ủng hộ.