Có một câu nói rất nổi tiếng: “Kẻ thù của kẻ thù là bạn của ta”. Nhưng ở trường hợp này, CĐV Atalanta lại xem Milan là “bạn của kẻ thù truyền kiếp”. Vì thế, các CĐV Atalanta vốn đứng vào hàng đầu gấu nhất, kém thân thiện nhất ở miền Bắc Italia, lại càng không ưa Milan. Không đời nào các tifosi thành Bergamo vui vẻ nếu Milan vô địch Serie A.
Nguyên nhân để Milan và Atalanta không ưa nhau là… Brescia, một đội bóng khác ở vùng Lombardy. Giữa Atalanta và Brescia là một lịch sử thù địch đã kéo dài hơn… 900 năm, xuất phát từ những xung đột vũ trang đẫm máu cũng như việc thảm sát tù binh vào thế kỷ 12 khi Bergamo và Brescia còn tồn tại như những tiểu vương quốc riêng rẽ.
Người dân ở 2 thành phố cách nhau chỉ khoảng 50km này vẫn còn ghi nhớ những câu chuyện xưa cũ, họ đem cả nỗi thù hận đó vào bóng đá. CĐV Brescia và Atalanta căm ghét nhau, điều này thậm chí từng khiến một vị HLV đáng kính như Carlo Mazzone bị kích động khi cha mẹ ông (khi dẫn Brescia) bị các CĐV Atalanta lăng mạ trong suốt 90 phút của một trận đấu Serie A vào năm 2001.
Nhưng Milan lại có quan hệ hữu hảo với Brescia. Giữa Milan và Brescia từng có không ít cái gạch nối như Roberto Baggio, Mario Balotelli và mới nhất là Sandro Tonali. Nhưng không chỉ có thế, các nhóm ultras của 2 CLB rất năng thăm hỏi nhau, bày tỏ tình cảm hữu nghị một cách công khai.
Vòng áp chót mùa 1992/93, Milan chỉ cần 1 điểm trước Brescia trên sân nhà để chắc chắn đoạt Scudetto, nhưng Brescia cũng khát điểm trụ hạng. Chỉ vài phút sau khi Demetrio Albertini mở tỷ số cho đội quân của HLV Fabio Capello, Paolo Maldini đã ấn bóng vào chân Luca Brunetti (Brescia), hậu vệ này dẫn bóng solo lừa qua Franco Baresi (“vô tình” trượt chân ngã) rồi đánh bại thủ môn Sebastiano Rossi trong pha đối mặt.
Nếu xem lại pha bóng đó, mới thấy cách Milan phòng ngự hoàn toàn không giống một đội bóng đang thống trị châu Âu hồi đầu thập niên 1990. Đó là bàn thắng duy nhất của hậu vệ Brunetti trong suốt 3 năm khoác áo Brescia. Cách giải thích hợp lý duy nhất cho bàn thắng ấy là tình cảm hữu nghị giữa các nhóm ultras của hai đội. Một màn kịch quá hoàn hảo để Milan vô địch, còn Brescia có điểm (dù sau cùng vẫn rớt hạng vì thua Udinese trong trận play-off).
Trong một trận đấu ở Serie A vào năm 2011, để tri ân người bạn Brescia mới rớt hạng, các Milanista đã hát “Cori per il Brescia e contro L’Atalanta”, tạm dịch là “Hãy hát cho Brescia và chống lại Atalanta”. Chính bản thân các Milanista cũng biết kẻ thù của Brescia là Atalanta. Nên cũng luôn muốn làm đẹp lòng “đồng minh” Brescia bằng việc giáng kết quả tồi tệ lên đầu Atalanta.
Người Bergamo hiểu sự thù địch của Milan dành cho đội bóng của họ. Nên dù CĐV Atalanta không có đồng minh hay bạn bè một cách rộng rãi với tifosi của các đội bóng khác, Inter vô địch Serie A vẫn dễ chịu hơn nhiều so với Milan.
Dù đội khách sẽ chỉ được phân bố lượng nhỏ vé cho trận đại chiến vào đêm Chủ nhật tới, dự kiến hàng vạn CĐV từ Bergamo sẽ di chuyển tới Milano, theo dõi trận thư hùng này qua các màn hình lớn được đặt xung quanh quảng trường Duomo. Milan cần thắng để vô địch, còn đội khách Atalanta ngoài chuyện cần điểm để đua vé dự Cúp châu Âu, cũng sẵn sàng “đổ máu” để ngăn cản bạn của kẻ thù đăng quang!
Milan từng “tàn sát” Atalanta
Trận thua đậm nhất trong lịch sử tham dự Serie A của Atalanta là thất bại với tỷ số 3-9 trên sân San Siro của Milan hồi cuối năm 1972. Đó là mùa giải khủng hoảng của Atalanta, và đội bóng áo đỏ-đen đã tận dụng thời cơ đó để thắng theo kiểu sỉ nhục đối thủ. Cuối mùa 1972/73 đó, Atalanta rơi xuống Serie B và phải chơi bóng ở hạng đấu thấp ấy trong suốt 4 mùa giải tiếp theo.
10. Trong lịch sử Atalanta chỉ thắng 25/121 lần chạm trán Milan ở Serie A. Nhưng có tới 10 chiến thắng (chiếm 40%) trong số này diễn ra kể từ mùa 2006/07 (mùa đầu tiên sau Calciopoli) cho tới nay.