L’Equipe: Năm tháng sau EURO, hình ảnh ấn tượng nào còn đọng lại trong đầu ông?
Mancini: Hình ảnh của niềm vui. Niềm vui của các cầu thủ, niềm vui của người dân Italia. Một niềm vui chung cho cả dân tộc.
Ông thích trận đấu nào nhất của Italia tại EURO vừa qua?
Tất cả các trận đấu đều tuyệt vời, từ trận đầu tới trận cuối. Tất nhiên điều đầu tôi có thể nghĩ đến là trận chung kết với Anh, ngay tại Wembley. Trận gặp Bỉ (tứ kết) cũng rất ấn tượng.
Khi Italia đoạt vé tới EURO vào tháng 10/2019, ông đã tuyên bố sẽ giành chức vô địch. Lúc đó chẳng ai tin cả…
Ngoại trừ tôi (cười). Tôi thực sự tin vào điều đó nếu không thì tôi đã không dám nói ra. Chúng tôi có một tập thể tốt, các cầu thủ mới hòa nhập nhanh chóng. Vì vậy tôi biết Italia có thể vô địch châu Âu.
Ông lên làm HLV trưởng vào thời điểm Italia như một công trường ngổn ngang, một đội bóng bị tổn thương nặng nề vì không giành vé tới World Cup 2018. Ưu tiên của ông lúc đó là gì?
Ưu tiên hàng đầu là lấy lại lòng tự trọng và sự tự tin cho các cầu thủ. Đã có nhiều thay đổi về lực lượng, nhưng nhiều cầu thủ tiếp tục ở lại. Chúng tôi phải tìm cách nói với họ rằng bóng đá là như vậy, có thắng có thua. Đó là một phần của thể thao.
Khi ông đến với ĐT Italia, có khó không để thoát khỏi bầu không khí tiêu cực của thất bại?
Không. Bởi vì tôi hiểu rõ nước Ý, bóng đá Ý. Có một số việc phải làm nhưng tôi tin rằng các cầu thủ có thể trở lại mạnh mẽ. Vì họ là những cầu thủ chất lượng. Trong những trận đầu tiên, chúng tôi đã thua Pháp 1-3 (1/6/2018) nhưng tỷ số cũng có thể là 3-3. Chúng tôi đã có một số cơ hội rõ ràng trước đội tuyển hàng đầu thế giới. Chúng tôi biết mình không tụt lại quá xa.
Trong nhiều năm qua, người ta nói rằng Ý thiếu cầu thủ tài năng, các cầu thủ trẻ của Ý ít được trao cơ hội ở Serie A và cũng không có một HLV đủ giỏi để tập hợp một đội tuyển mạnh. Có phải tất cả đều sai?
Nhưng đây là Italia (cười). Chúng tôi là thế đấy. Khi thành công, chúng tôi phấn chấn còn khi thất bại thì nhìn nhận mọi thứ rất tiêu cực. Trong khi sự thật, nằm đâu đó ở giữa. Tôi đã nhìn thấy không ít cầu thủ giỏi. Bạn chỉ việc trao cơ hội cho họ.
Trong số những cầu thủ giỏi mà ông nói có Jorginho, người lọt vào Top 3 Quả bóng vàng 2021. Trước khi ông tới, anh ta chỉ được đá chính 3 lần tại ĐT Italia?
Đối với tôi, Jorginho là một cầu thủ lớn. Còn mỗi HLV đều có lựa chọn của họ. Tôi biết rằng Jorginho và Verratti có thể chơi cùng nhau mà không gặp bất cứ vấn đề gì vì họ biết cách chơi bóng. Đó là nền tảng cho ĐT Italia. Nhìn họ kết hợp ở giữa sân, tôi thấy ok ngay dù có thể nhiều người nghĩ khác. Tất nhiên cũng phải thử nghiệm nhưng họ đã làm rất tốt.
Ông đã triệu tập rất nhiều cầu thủ trẻ, ông đã lăng-xê gần 40 cầu thủ lên ĐT Italia. Đó đơn thuần là sự lựa chọn hay cần thiết phải đông đảo như vậy?
Đó là sự cần thiết, cần phải đổi mới một chút. Chúng tôi quyết định trao cơ hội cho những cầu thủ trẻ, chưa có nhiều kinh nghiệm thi đấu quốc tế nhưng có tố chất. Đối với tôi, điều quan trọng là tố chất.
Nhưng kinh nghiệm cũng quan trọng chứ, để không bị đè nén bởi áp lực khoác áo ĐTQG?
Chúng tôi cũng có một số cầu thủ rất giàu kinh nghiệm, và họ rất quan trọng. Đó là sự cân bằng. Các cầu thủ lớn tuổi giúp đỡ các cầu thủ trẻ tuổi tìm thấy vị trí của họ. Đó là điều cơ bản.
Nhưng ông làm cách nào để họ tự tin như vậy, ngay cả một Nicolo Barella chẳng hề có kinh nghiệm thi đấu quốc tế?
Tôi nói với họ hãy chơi bóng thoải mái. Tôi muốn họ hãy thử chơi thứ bóng đá tấn công, hấp dẫn, giành lại niềm tin của NHM. Tôi nói đi nói lại với họ rằng điều quan trọng là phải vui vẻ trên sân. Và đó là những gì đã diễn ra.
Dưới thời ông, Italia đã thay đổi phong cách: tấn công bất chấp hơn và chấp nhận rủi ro. Đó không phải là bản sắc của Italia. Ông đã làm một cuộc cách mạng nhỏ?
Vâng, đó là sự thật. Nhưng tôi không quên rằng Italia từng vô địch 4 kỳ World Cup với 4 hệ thống khác nhau. Vì vậy tôi không nghĩ rằng cần phải có một phong cách xuyên suốt nào để giành chiến thắng.
Lối đá tấn công của ĐT Italia có phải xuất phát từ nền tảng của ông thời còn là một tiền đạo?
Khi còn là cầu thủ, tôi thích tấn công. Nhưng tôi nghĩ bạn có thể giành chiến thắng bằng cách phòng ngự chặt. Và Italia biết rõ điều đó.
Vậy tại sao Italia lại đá tấn công?
Bởi vì tôi có các cầu thủ để làm điều đó. Tôi muốn một đội có lối chơi bản sắc riêng. Nhưng đây là lựa chọn của tôi, không phải là một giải pháp cho ĐT Italia. Không có công thức nào cho chiến thắng cả.
Cảm ơn ông về những chia sẻ!