May mắn trong cuộc đời bóng đá của tôi là gặp được người thầy, người dẫn dắt, người khai phá hết tiềm năng của bản thân và đưa tôi lên một cái tầm khác. Đó chính là ”Coach” (HLV) Phan Thanh Hùng. Thầy là một huấn luyện viên tận tâm, tâm huyết, thân thiện, luôn luôn học hỏi cái mới, người luôn có một triết lý và là một trong những HLV xuất sắc nhất theo quan điểm của tôi. Lần đầu tiên làm việc với thầy khi đá U15, U17, thầy đã cho tôi biết thế nào là chiến thuật, thế nào là một tập thể biết đá bóng.
Sau đó, thầy lên đội 1 và tôi chỉ mong có ngày lên làm việc với thầy. Năm 2008, tôi đã lên đội 1 và làm việc với thầy nhưng chỉ sau 3 vòng, “Coach” đã phải nhường ghế cho người khác. Cảm giác hụt hẫng và chán nản đã hiện hữu trong tôi. Về phần mình, thầy chấp nhận nó như là một nốt trầm trong sự nghiệp để vui vẻ lùi về làm trẻ và từ đó, thầy đã vô địch 2 năm liên tiếp U21( nếu tôi nhớ không nhầm thì đây là lần gần nhất một đội trẻ của Đà Nẵng vô địch một giải trẻ).
Nhờ đó mà thầy ra Bắc và đã đặt nền móng cho một trong những đội bóng có cách chơi đẹp mắt và giàu thành tích nhất bóng đá Việt Nam. Sau 7 năm thì tôi và thầy lại có dịp làm việc chung. Thầy là nguyên nhân chính khi tôi quyết định đầu quân cho Quảng Ninh. Một đội bóng mới, một chiến thuật mới nhưng lần này thầy lại cho tôi một bất ngờ khác khi giúp tôi nhận ra đá bóng là phải bằng cái đầu, phải tư duy chứ không chỉ có dùng sức.
Cuộc đời bóng đá của tôi được chia làm 2 giai đoạn. Đà Nẵng là nơi giúp có nhiều danh hiệu nhưng Quảng Ninh là nơi tôi nghĩ là mình thể hiện được những gì tốt nhất về chuyên môn. Cuối cùng, hai thầy trò cũng lại được làm việc chung thêm một lần nữa ở chính đội bóng quê hương Đà Nẵng nhưng có lẽ “Coach” và Đà Nẵng có thiếu chữ “duyên” hoặc có thể thầy là người được chọn để đặt nền móng cho Đà Nẵng bằng cách tạo nên những cầu thủ trẻ.
Nhân ngày 20/11 chúc “Coach” và các thầy mà tôi đã từng làm việc cùng thật nhiều sức khoẻ, hạnh phúc và hy vọng “Coach” sẽ lại lần nữa tạo nên một lứa cầu thủ giúp cho bóng đá Đà Nẵng lấy lại thời vinh quang. Cảm ơn thầy vì đã cho con có cơ hội làm việc chung và học hỏi.
HLV Phan Thanh Hùng hơn cả một người thầy của tôi!