PV: Trước mỗi trận đấu ông xem bao nhiêu trận của đối thủ?
Nalelsmann: Thường thì tôi xem ba hiệp một, hoặc có thể tới phút 60. Sau thời gian đó thì phần lớn các đội phản ứng theo tỉ số trên sân, không có gì nhiều để xem về mặt chiến thuật vì lúc đó các đội đã thay người nhiều rồi. Đội phân tích thì sẽ mổ xẻ khoảng 5 trận. Sau đó họ chuyển cho tôi những chi tiết quan trọng nhất.
Ông ám ảnh với công việc đến độ nào? Đã bao giờ ông gọi tên các cầu thủ trong giấc ngủ chưa?
Trong thời gian làm việc, tôi là một người thực sự bị ám ảnh. Nhưng trong thời gian rảnh thì thú thật là tôi không nghĩ nhiều tới bóng đá. Cần phải tìm ra những thú vui khác. Đó cũng là cách để giữ đam mê, duy trì ngọn lửa với bóng đá. Việc gì mà chiếm hết thời gian của anh thì anh sẽ thấy rất mau chán. Tôi luôn thấy lạ khi nghe một HLV nào đó nói rằng anh ta ở văn phòng 24/7, lúc nào cũng nghĩ về bóng đá. Thế thì chẳng mấy chốc mà chán.
Thế nghĩa là ông cũng không cuồng bóng đá lắm nhỉ…
Tôi cuồng bóng đá, nhưng theo cách hợp lý. Tôi không cho rằng chất lượng của công việc tỉ lệ thuận với thời gian ta nghĩ về nó. Tôi cũng không chắc là làm một việc trong 12 tiếng đồng hồ liên tục sẽ mang lại hiệu quả cao hơn làm trong 8 tiếng với sự tập trung cao.
Cảm giác đội bóng của ông đang chơi với tinh thần không biết sợ, không quan tâm tới các rủi ro. Có phải đó là những gì ông muốn?
Sợ hãi là một bạn đồng hành tồi trong bóng đá. Mà tại sao phải sợ. Bóng đá chứ có phải chuyện sống còn đâu. Ngoài ra, nếu muốn thắng, anh cần phải chịu những rủi ro nhất định, vì anh sẽ chỉ có thể thắng nếu biết ghi bàn. Thế nên, cũng rất quan trọng nếu chúng ta xem bóng đá như một trò giải trí.
Cụ thể hơn…
Nếu anh thực hiện một đường chuyền mạo hiểm và thành công, cảm giác vui thú sẽ lớn hơn nhiều. Còn nếu anh thất bại, anh luôn có cơ hội để sửa sai. Nhưng nếu anh thực hiện một đường chuyền hoàn toàn bình thường mà nó tới địa chỉ, thì sẽ chẳng ai nói, “wow, thật là một đường chuyền tuyệt vời”. Nghĩa là anh phải mạo hiểm hơn một chút, thì mới mong đạt được phần thưởng giá trị hơn bình thường.
Mạo hiểm dường như là một phần của tính cách của anh. Anh thích lái xe địa hình, leo núi, rồi mới đây còn lấy bằng phi công…
Tôi thích chơi những môn thể thao có thể giúp tôi rời xa điện thoại, vì trong công việc tôi phải dùng tới nó rất nhiều. Khi có thể đặt điện thoại xuống và tập trung vào một môn thể thao khác, cảm giác thực sự hạnh phúc.
Ngày nay các cầu thủ, đội bóng và HLV đều có sự chuẩn bị rất kỹ. Vậy thì đâu là những yếu tố quyết định tới kết quả của một trận đấu đỉnh cao?
Cơ bản thì là yếu tố cá nhân. Ở trình độ cao nhất, xây dựng được một tập thể tốt là rất quan trọng, nhưng cũng rất quan trọng là đội bóng có trong đội hình những cầu thủ có thể giải quyết những tình huống không thể dự đoán trước. Lionel Messi thời còn ở Barcelona chính là ví dụ tiêu biểu cho mẫu cầu thủ này. Ở Bayern chúng tôi cũng có những cầu thủ như thế. Tất nhiên là anh có thể định đoạt một trận đấu nhờ một ý tưởng tốt, nhưng nhìn chung, đẳng cấp cá nhân quan trọng hơn chiến thuật.
Nhưng các HLV vẫn có thể có tác động trực tiếp tới trận đấu chứ?
Anh có thể dễ dàng thấy được sự khác biệt giữa một HLV giỏi và một HLV rất giỏi. Đó là ở cách họ nhận định những gì đang diễn ra trên sân và thực hiện những thay đổi. Rất nhiều HLV có thể nhận định được thế trận, nhưng lại không đủ can đảm để thay đổi nó. Có thể vì họ sợ phản ứng từ truyền thông: nếu không thành công, anh sẽ khiến cho mình trở nên dễ bị tổn thương hơn.
Thử tưởng tượng Bayern đang bị dẫn 1-0 trong giờ nghỉ. Đâu là điều quan trọng nhất phải làm để thay đổi cục diện trận đấu?
Tôi không thể nói một cách chung chung được. Trên nguyên tắc, chúng tôi sẽ cố gắng thực hiện những điều chỉnh có thể làm thay đổi thế trận. Nhưng cũng có những trận đấu mà vấn đề cảm xúc còn quan trọng hơn cả chiến thuật. Nên về cơ bản thì các HLV phải biết làm những việc ngoài dự tính. Quan trọng nhất là đừng để xảy ra tình trạng trước khi các cầu thủ trở lại phòng thay đồ, họ đã biết điều gì đang chờ đợi mình ở đó.
Vai trò của ông với một tiền đạo đã ở trình độ rất cao như Robert Lewandowski là gì? Liệu có thể giúp anh ấy tiến bộ hơn không?
Động lực của Robert là rất cao; anh ấy lúc nào cũng đặt câu hỏi về những việc có thể làm để tiến bộ. Tất nhiên là chúng tôi cũng chuẩn bị riêng cho anh ấy những phân tích, những ý kiến liên quan tới cách chơi, những việc anh ấy cần phải làm. Nhưng chủ yếu là liên quan tới khía cạnh tập thể. Còn nói chung, một tiền đạo cần phải có được sự tự do nhất định.
Những HLV nào đã tạo cảm hứng cho ông?
Tôi đã nghe câu hỏi này rất nhiều lần, cả từ những HLV trẻ muốn một ngày được làm việc ở Bundesliga. Thực tế thì cách bạn huấn luyện phụ thuộc rất nhiều vào quan điểm, niềm tin của bạn, và trên hết là vào kiểu cầu thủ mà bạn có. Thế nên tốt nhất đừng copy bất kỳ ai. Tôi ấn tượng với cách Ottmar Hitzfeld giao tiếp với các cầu thủ. Pep Guardiola và Thomas Tuchel là những chiến thuật gia đại tài. Cách Jupp Heynckes và Hansi Flick quan hệ với đội bóng cũng rất ấn tượng. Nhưng nói thật là tôi không xem ai là hình mẫu.
Cám ơn ông vì cuộc trao đổi.